《桐花落》拼音译文赏析

  • tóng
    huā
    luò
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • shā
    cǎo
    biàn
    tóng
    yīn
    tóng
    huā
    mǎn
    shā
    luò
    gài
    xiāng
    tuán
    yuán
    lián
    hòu
    báo
  • suì
    yōu
    yuàn
    zhōng
    shēn
    táng
    xià
    lián
    tóng
    zài
    hòu
    mén
    qián
    yīn
    lún
    huā
    hǎo
    è
  • jūn
    kuā
    chén
    tán
    yàng
    yún
    shì
    zhǐ
    zuò
    àn
    tán
    miè
    huā
    lián
    jīn
    è
  • xiù
    liù
    zhī
    dǒu
    chéng
    shuāng
    què
    weǐ
    shàng
    chóu
    dié
    huā
    yòu
    jiāng
    jīn
    jiě
    luò
  • kàn
    jūn
    fán
    shuì
    xiān
    zhù
    zuò
    xiù
    tóng
    shī
    jūn
    qún
    dài
    zhù
  • bié
    lái
    xiū
    dào
    xiāo
    suǒ
    jīn
    jìng
    xiāng
    qiān
    liáng
    ǒu
    rán
    cuò

原文: 莎草遍桐阴,桐花满莎落。盖覆相团圆,可怜无厚薄。
昔岁幽院中,深堂下帘幕。同在后门前,因论花好恶。
君夸沉檀样,云是指撝作。暗澹灭紫花,句连蹙金萼。
都绣六七枝,斗成双孔雀。尾上稠叠花,又将金解络。
我爱看不已,君烦睡先著。我作绣桐诗,系君裙带著。
别来苦修道,此意都萧索。今日竟相牵,思量偶然错。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。