《酬郑从事四年九月宴望海亭,次用旧韵》拼音译文赏析

  • chóu
    zhèng
    cóng
    shì
    nián
    jiǔ
    yuè
    yàn
    wàng
    hǎi
    tíng
    yòng
    jiù
    yùn
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • hǎi
    tíng
    shù
    lóng
    cōng
    hán
    guāng
    tòu
    chè
    qiū
    líng
    lóng
    shān
    miàn
    zhēng
  • kuàng
    wàng
    rén
    jiān
    tóng
    quán
    dōng
    xiǎo
    liǎng
    shān
    dǒu
    gòu
    qín
    wàng
    xióng
  • qiàn
    kōng
    shī
    wén
    zhòng
    guài
    shí
    fáng
    fēng
    zhōu
    chuán
    pián
    yǒu
    zōng
  • shuǐ
    yún
    yāng
    shǐ
    zhōng
    xuě
    huā
    biàn
    dào
    lǒng
    bái
    jiǎo
    chā
    qiū
    hóng
  • xìng
    wàng
    jiǔ
    zuò
    shēng
    yàn
    yān
    xiá
    zhōng
    jiǔ
    hān
    cóng
    shì
    sòng
  • yún
    nán
    zài
    féng
    liáng
    shí
    nián
    shào
    yóu
    jiàn
    xiàn
    shǐ
    使
    jūn
    kuàng
    shì
    tóu
    bái
    wēng
  • wén
    shēn
    tàn
    qiū
    cǎo
    chóng
    nián
    shí
    xué
    gòu
    shà
  • yǒu
    gài
    tiān
    xià
    qióng
    ān
    zhī
    shí
    guì
    zhū
    shù
    xīn
    zhì
    kōng
  • zhuāng
    shū
    shàng
    lóu
    xiè
    zhǐ
    huān
    weī
    máng
    gōng
    suī
    shàng
    xián
    shèng
  • xìng
    yǒu
    xīn
    zhī
    西
    dōng
    jiāng
    huá
    gān
    róu
    zàng
    beì
    chōng
    hóu
    lóng
  • jūn
    jīn
    quàn
    jiǔ
    tài
    zuì
    zuì
    néng
    chōng
    róng
    quàn
    jūn
    xué
    guì
  • shì
    xián
    rén
    nán
    biàn
    tōng

原文: 海亭树木何茏葱,寒光透坼秋玲珑。湖山四面争气色,
旷望不与人间同。一拳墺伏东武小,两山斗构秦望雄。
嵌空古墓失文种,突兀怪石疑防风。舟船骈比有宗侣,
水云滃泱无始终。雪花布遍稻陇白,日脚插入秋波红。
兴馀望剧酒四坐,歌声舞艳烟霞中。酒酣从事歌送我,
歌云此乐难再逢。良时年少犹健羡,使君况是头白翁。
我闻此曲深叹息,唧唧不异秋草虫。忆年十五学构厦,
有意盖覆天下穷。安知四十虚富贵,朱紫束缚心志空。
妆梳伎女上楼榭,止欲欢乐微茫躬。虽无趣尚慕贤圣,
幸有心目知西东。欲将滑甘柔藏府,已被郁噎冲喉咙。
君今劝我酒太醉,醉语不复能冲融。劝君莫学虚富贵,
不是贤人难变通。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。