《山枇杷》拼音译文赏析

  • shān
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • shān
    huā
    dān
    yīn
    xiě
    wǎng
    nián
    chéng
    zhuàn
    guò
    qīng
    shān
  • zhèng
    zhí
    shān
    huā
    hǎo
    shí
    jié
    zhī
    níng
    yàn
    quán
    kaī
    yìng
    xiāng
    bāo
    cái
    bàn
    liè
  • jǐn
    hóng
    xiù
    zhī
    màn
    jiě
    jiàng
    náng
    chū
    jié
    jīn
    xiàn
    线
    cóng
    piāo
    fán
    ruǐ
    luàn
  • shān
    duǒ
    chóng
    xiān
    jīng
    zhé
    yīn
    fēng
    xuàn
    luò
    qún
    piàn
    feī
    dài
    xié
    kàn
    jīng
  • shuǐ
    yán
    bàn
    qīng
    lóng
    yún
    yǐn
    duō
    chóu
    jué
    绿
    zhū
    jìn
    shēn
    tóu
  • hàn
    yǎn
    chuān
    穿
    shén
    jiàn
    miè
    姿
    xiù
    rén
    jiē
    yuàn
    meì
    xiū
    róng
    piān
    bié
  • shuō
    xiàng
    xián
    rén
    rén
    tīng
    céng
    xiàng
    tiān
    shí
    shuō
    zuó
    lái
    kǒu
    xiān
    xiāng
    wèn
  • dào
    shān
    qián
    xiāo
    xiē
    zuǒ
    jiàng
    tōng
    zhōu
    shí
    chí
    yòu
    yōu
    huā
    nián
    bié
  • shān
    ěr
    tuō
    shēn
    shān
    tài
    zhuō
    tiān
    gāo
    wàn
    kàn
    jīng
  • zài
    jiǔ
    chóng
    shēng
    chè
    yuán
    zhōng
    xìng
    shù
    liáng
    rén
    zuì
    shàng
    liǔ
    zhī
    nián
    shào
    zhé
  • yīn
    ěr
    yōu
    fāng
    xián
    谿
    lěng
    zuò
    quán
    mén

原文: 山枇杷,花似牡丹殷泼血。往年乘传过青山,
正值山花好时节。压枝凝艳已全开,映叶香苞才半裂。
紧搏红袖欲支颐,慢解绛囊初破结。金线丛飘繁蕊乱,
珊瑚朵重纤茎折。因风旋落裙片飞,带日斜看目精热。
亚水依岩半倾侧,笼云隐雾多愁绝。绿珠语尽身欲投,
汉武眼穿神渐灭。秾姿秀色人皆爱,怨媚羞容我偏别。
说向闲人人不听,曾向乐天时一说。昨来谷口先相问,
及到山前已消歇。左降通州十日迟,又与幽花一年别。
山枇杷,尔托深山何太拙。天高万里看不精,
帝在九重声不彻。园中杏树良人醉,陌上柳枝年少折。
因尔幽芳喻昔贤,磻谿冷坐权门咽。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。