《和李校书新题乐府十二首。缚戎人》拼音译文赏析

  • jiào
    shū
    xīn
    shí
    èr
    shǒu
    róng
    rén
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • biān
    tóu
    jiāng
    chà
    jiàn
    chāo
    qín
    shēng
    kuài
    dàn
    féng
    miàn
    zhuō
    lái
  • bàn
    shì
    biān
    rén
    bàn
    róng
    jié
    jiāng
    lún
    gōng
    chóng
    duō
    jié
    shū
    feī
    zòu
    chāo
  • shèng
    cháo
    shā
    xié
    zhì
    rén
    yuǎn
    sòng
    yán
    fāng
    shì
    weī
    wàn
    láo
    ròu
    shí
    feì
  • lián
    tóu
    jìn
    beì
    zhān
    qiú
    huá
    chóng
    xīng
    sào
    bìng
    quǎn
    chóu
    shēng
  • zhōng
    yǒu
    rén
    néng
    hàn
    yán
    jiā
    běn
    cháng
    chéng
    shào
    nián
    suí
    shù
    ān
    西
  • weì
    guā
    shā
    yǎn
    kàn
    tiān
    bǎo
    weì
    luàn
    yóu
    shǔ
    zài
    láng
    xīng
    jiǎo
    guāng
    péng
  • zhōng
    yuán
    huò
    zuò
    biān
    fáng
    weī
    guǒ
    yǒu
    chái
    láng
    lái
    fán
    biāo
    chéng
    zhèng
    qiào
    jiàn
  • fán
    bīng
    ròu
    bǎo
    zhēng
    táng
    yān
    chén
    luàn
    tíng
    suì
    zhǔ
    shuài
    jīng
    tiào
    máo
  • bàn
    chéng
    cuī
    é
    yàn
    míng
    jiào
    céng
    xiē
    yīn
    sēn
    shén
    miào
    weì
    gǎn
  • cuì
    báo
    bīng
    ān
    yuè
    jīng
    shēn
    chù
    gòng
    qián
    shēn
    qián
    kùn
    hòu
    .
  • píng
    míng
    fán
    miàn
    zǒu
    shēn
    lín
    jìn
    zhū
    shào
    zhuàng
    weí
    tóu
    beì
    kūn
  • lǎo
    wēng
    liú
    duō
    yuān
    mǎn
    shī
    láng
    lóu
    xiè
    chéng
    huī
    qiáng
  • àn
    shuǐ
    jiàn
    jiàn
    jiù
    chí
    píng
    shā
    màn
    màn
    míng
    yuè
    róng
    wáng
    qiǎn
    jiāng
    lái
    ān
    weì
  • kǒu
    gǎn
    yán
    xīn
    duō
    duō
    gòng
    jìn
    bān
    liào
    qióng
    jiǎn
    feí
    .
  • liù
    shí
    nián
    xiāo
    jué
    zhōng
    jiān
    méng
    huì
    yòu
    chāng
    jué
    yǎn
    chuān
    穿
    dōng
    wàng
    yáo
    yún
  • cháng
    duàn
    zhèng
    cháo
    shū
    hàn
    jìn
    nián
    hàn
    zhě
    bàn
    weí
    lǎo
    bìng
    bàn
    mái
  • cháng
    jiào
    sūn
    xué
    xiāng
    yīn
    yóu
    huà
    píng
    shí
    hǎo
    chéng
    lǎo
    zhě
    tǎng
    jìn
    shào
    zhě
    zhuàng
  • shēng
    cháng
    fán
    zhōng
    fán
    beì
    zhī
    jiē
    hàn
    mín
    biàn
    便
    weí
    fán
    xīn
    .
  • yuán
    biān
    bǎo
    weì
    shí
    wàn
    zhòng
    shí
    nián
    nián
    dàn
    zhuō
    liǎng
    sān
    rén
  • jīng
    weì
    xián
    sài
    míng

原文: 边头大将差健卒,入抄禽生快于鹘。但逢赪面即捉来,
半是边人半戎羯。大将论功重多级,捷书飞奏何超忽。
圣朝不杀谐至仁,远送炎方示微罚。万里虚劳肉食费,
连头尽被毡裘暍。华裀重席卧腥臊,病犬愁鸪声咽嗢。
中有一人能汉语,自言家本长城窟。少年随父戍安西,
河渭瓜沙眼看没。天宝未乱犹数载,狼星四角光蓬勃。
中原祸作边防危,果有豺狼四来伐。蕃马膘成正翘健,
蕃兵肉饱争唐突。烟尘乱起无亭燧,主帅惊跳弃旄钺。
半夜城摧鹅雁鸣,妻啼子叫曾不歇。阴森神庙未敢依,
脆薄河冰安可越。荆棘深处共潜身,前困蒺藜后臲卼.
平明蕃骑四面走,古墓深林尽株榾。少壮为俘头被髡,
老翁留居足多刖。乌鸢满野尸狼藉,楼榭成灰墙突兀。
暗水溅溅入旧池,平沙漫漫铺明月。戎王遣将来安慰,
口不敢言心咄咄。供进腋腋御叱般,岂料穹庐拣肥腯.
五六十年消息绝,中间盟会又猖獗。眼穿东日望尧云,
肠断正朝梳汉发。近年如此思汉者,半为老病半埋骨。
常教孙子学乡音,犹话平时好城阙。老者傥尽少者壮,
生长蕃中似蕃悖。不知祖父皆汉民,便恐为蕃心矻矻.
缘边饱喂十万众,何不齐驱一时发。年年但捉两三人,
精卫衔芦塞溟渤。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。