《和李校书新题乐府十二首。骠国乐》拼音译文赏析

  • jiào
    shū
    xīn
    shí
    èr
    shǒu
    piào
    guó
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • piào
    zhī
    tóu
    xiàng
    tuó
    yīn
    shēng
    shí
    èr
    tiào
    jīn
    jié
    yìng
  • fán
    biàn
    luàn
    míng
    é
    qiān
    dàn
    wàn
    chàng
    jiē
    zuǒ
    xuàn
    yòu
    zhuàn
    kōng
  • tiān
    zhōng
    huì
    chéng
    diào
    biàn
    dāng
    zōng
    shēn
    zài
    róu
    yuǎn
  • shēng
    yōng
    tíng
    jiāo
    é
    shǐ
    guǎn
    shū
    weí
    cháo
    gòng
    zhuàn
    tài
    cháng
    biān
  • shí
    táo
    yáo
    zuò
    tiān
    xùn
    dùn
    qīn
    tīng
    kāng
    yòu
    qiǎn
    qiú
    rén
    chí
    duó
  • biàn
    cǎi
    ōu
    yáo
    tiān
    xià
    guò
    wàn
    rén
    yǒu
    jiē
    dòng
    yuè
    gǎn
    shī
    fán
  • jìn
    lìng
    zhōng
    rǎng
    kuài
    yàn
    hǎi
    wài
    tán
    ēn
    qín
    zhōu
    shuaī
    guān
    feì
  • xià
    yīn
    shàng
    sài
    wáng
    dào
    gòng
    qín
    tóng
    shēng
    jiào
    niàn
    mín
    fāng
    jiàn
    cuó
  • zhuàn
    chèng
    biē
    xián
    ruò
    gǒu
    néng
    xiào
    chéng
    duō
    jiè
    niú
    weì
    méng
  • zài
    bào
    wèng
    yuán
    tuó
    jiào
    huà
    cóng
    lái
    yǒu
    yuán
    weǐ
    jiāng
    yǒng
    hǎi
    xiān
    yǒng
  • shì
    feī
    dǎo
    zhì
    yǒu
    piào
    piào
    shuí
    ěr

原文: 骠之乐器头象驼,音声不合十二和。促舞跳趫筋节硬,
繁辞变乱名字讹。千弹万唱皆咽咽,左旋右转空傞傞。
俯地呼天终不会,曲成调变当如何。德宗深意在柔远,
笙镛不御停娇娥。史馆书为朝贡传,太常编入鞮靺科。
古时陶尧作天子,逊遁亲听康衢歌。又遣遒人持木铎,
遍采讴谣天下过。万人有意皆洞达,四岳不敢施烦苛。
尽令区中击壤块,燕及海外覃恩波。秦霸周衰古官废,
下堙上塞王道颇。共矜异俗同声教,不念齐民方荐瘥。
传称鱼鳖亦咸若,苟能效此诚足多。借如牛马未蒙泽,
岂在抱瓮滋鼋鼍。教化从来有源委,必将泳海先泳河。
是非倒置自古有,骠兮骠兮谁尔诃。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。