《别李十一五绝》拼音译文赏析

  • bié
    shí
    jué
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • nán
    fēn
    qīn
    qíng
    bié
    liào
    jūn
    chuáng
    bìng
    tóu
  • weí
    yuǎn
    lái
    xiū
    chàng
    wàng
    zhé
    jūn
    zaī
    nán
    shì
    tōng
    zhōu
  • jīng
    chéng
    meǐ
    xián
    rén
    bié
    yóu
    shāng
    xīn
    bái
    tóu
  • jīn
    bié
    jūn
    xīn
    gēng
    bié
    jūn
    yuán
    shì
    zài
    tōng
    zhōu
  • wàn
    shàng
    néng
    lái
    yuǎn
    dào
    chéng
    rěn
    biàn
    便
    fēn
    tóu
  • niǎo
    lóng
    yuán
    kǎn
    jūn
    yìng
    huì
    shí
    xiàng
    qián
    feī
    zhōu
  • lái
    shí
    jiàn
    jiāng
    nán
    àn
    jīn
    sòng
    jūn
    jiāng
    shàng
    tóu
  • bié
    hòu
    liào
    tiān
    xīn
    mèng
    meì
    jīng
    shé
    shì
    tōng
    zhōu
  • wén
    jūn
    qián
    xiāo
    àn
    tiān
    xīn
    bái
    tóu
  • míng
    cháo
    bié
    hòu
    yìng
    cháng
    duàn
    zhào
    chuán
    guī
    dào
    zhōu

原文: 巴南分与亲情别,不料与君床并头。
为我远来休怅望,折君灾难是通州。
京城每与闲人别,犹自伤心与白头。
今日别君心更苦,别君缘是在通州。
万里尚能来远道,一程那忍便分头。
鸟笼猿槛君应会,十步向前非我州。
来时见我江南岸,今日送君江上头。
别后料添新梦寐,虎惊蛇伏是通州。
闻君欲去潜销骨,一夜暗添新白头。
明朝别后应肠断,独棹破船归到州。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。