《遭风二十韵》拼音译文赏析

  • zāo
    fēng
    èr
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • dòng
    tíng
    màn
    jiē
    tiān
    huí
    diǎn
    jūn
    shān
    cuò
    beī
    míng
    lóng
    qiū
    zhú
    shù
  • yáng
    yóu
    dài
    jiù
    lóu
    tái
    xiāng
    nán
    jiǎ
    bàn
    chéng
    fēng
    xìn
    xià
    kǒu
    gāo
    gōng
    è
    huí
  • hòu
    féng
    tān
    fāng
    z
    B
    qián
    zōng
    dào
    mián
    weí
    é
    jīng
    miàn
    yún
    píng
  • zuò
    jiàn
    qiān
    fēng
    xuě
    làng
    duī
    wǎng
    xiàng
    suī
    pín
    chěng
    guài
    shí
    yóu
    fān
    dòng
    chéng
    zaī
  • shèng
    líng
    dàn
    gōng
    zhá
    hún
    yōu
    zhóu
    cuī
    shì
    yīn
    bīng
    zhì
    hūn
    heī
  • guǒ
    wén
    líng
    jiè
    xuān
    .
    lóng
    guī
    xué
    shēn
    tán
    xuán
    shèn
    zuò
    tāo
    àn
    tuí
  • shuǐ
    àn
    yóu
    shāo
    huǒ
    fēng
    rén
    cháng
    hǒu
    chūn
    leí
    jìn
    yín
    shā
    shì
    ér
    tóng
    luàn
  • tīng
    zhōu
    yàn
    tàn
    shēng
    kàn
    zhuàn
    zhú
    gēng
    beī
    shāng
    chén
    cái
  • qiáng
    dǒu
    zhé
    tóu
    cāng
    diào
    shuǐ
    gǒu
    xié
    qīng
    weǐ
    lǎn
    kaī
    zài
    cán
    héng
    hǎi
    zhì
  • shí
    gān
    chuān
    cái
    yáng
    jiù
    shì
    céng
    weí
    biē
    gǔn
    xué
    xiāng
    zhuàn
    yǒu
    huà
    néng
  • weí
    chóu
    mǎn
    kōng
    diàn
    míng
    xīn
    zhēn
    leì
    rán
    huī
    zhī
    fǒu
    xiū
    zhēng
    zhì
  • jiàn
    jiào
    xiāo
    fēn
    shǔ
    cuī
    guài
    qián
    shōu
    àn
    zhàn
    yōu
    yāo
    jìn
    zǒu
    cuī
    weí
  • jiāng
    jiào
    lín
    chuán
    wèn
    bái
    jūn
    hóu
    bàng
    liǔ
    lái
    huàn
    shàng
    驿
    tíng
    hái
    mǐng
    dǐng
  • liǎng
    xíng
    hóng
    xiù
    zūn

原文: 洞庭瀰漫接天回,一点君山似措杯。暝色已笼秋竹树,
夕阳犹带旧楼台。湘南贾伴乘风信,夏口篙工厄溯洄。
后侣逢滩方拽zB,前宗到浦已眠桅。俄惊四面云屏合,
坐见千峰雪浪堆。罔象睢盱频逞怪,石尤翻动忽成灾。
胜凌岂但河宫溢,坱轧浑忧地轴摧。疑是阴兵致昏黑,
果闻灵鼓借喧豗.龙归窟穴深潭漩,蜃作波涛古岸颓。
水客暗游烧野火,枫人夜长吼春雷。浸淫沙市儿童乱,
汩没汀洲雁鹜哀。自叹生涯看转烛,更悲商旅哭沉财。
樯乌斗折头仓掉,水狗斜倾尾缆开。在昔讵惭横海志,
此时甘乏济川才。历阳旧事曾为鳖,鲧穴相传有化能。
闭目唯愁满空电,冥心真类不然灰。那知否极休征至,
渐觉宵分曙气催。怪族潜收湖黯湛,幽妖尽走日崔嵬。
紫衣将校临船问,白马君侯傍柳来。唤上驿亭还酩酊,
两行红袖拂樽罍。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。