《贬江陵途中寄乐天、杓直杓直…铁乐天以拾遗在翰林》拼音译文赏析

  • biǎn
    jiāng
    líng
    zhōng
    tiān
    sháo
    zhí
    sháo
    zhí
    tiě
    tiān
    shí
    zài
    hàn
    lín
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • xiǎng
    dào
    jiāng
    líng
    shì
    jiǔ
    beī
    shū
    juàn
    zhuì
    xīn
    wén
    nèn
    míng
    zhī
    cǎi
  • zhū
    xiāng
    bāo
    shǔ
    bàn
    fēn
    xiá
    shàng
    shān
    kuáng
    zhú
    鹿
    líng
    chén
    guò
    bǎo
    kàn
    yún
  • suàn
    mín
    cǎo
    zhào
    zhōng
    jiě
    gǎn
    jiāng
    xīn
    yuǎn
    xiàn
    jūn

原文: 想到江陵无一事,酒杯书卷缀新文。紫芽嫩茗和枝采,
朱橘香苞数瓣分。暇日上山狂逐鹿,凌晨过寺饱看云。
算缗草诏终须解,不敢将心远羡君。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。