《月三十韵》拼音译文赏析

  • yuè
    sān
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • biāo
    xīn
    shuò
    shuāng
    háo
    yǐn
    huī
    bái
    meí
    jīng
    bàn
    yǐn
    hóng
    shì
    quán
    weī
  • liáng
    tán
    kōng
    dòng
    gōng
    yàn
    weì
    weī
    shàng
    xián
    jiā
    zhuàn
  • cán
    dēng
    liǎn
    zhuāng
    lóu
    jìng
    feī
    líng
    lóng
    chuān
    穿
    zhú
    shù
    cén
    píng
    weí
  • zuò
    guī
    jiāng
    xíng
    kàn
    wàng
    jiàng
    bīng
    jiàn
    lǎng
    huáng
    dào
    weī
  • jiǒ
    zhào
    piān
    qióng
    guāng
    jiè
    fěn
    weí
    fàn
    chí
    xiāng
    jiǎo
    jié
    guì
    gòng
    fāng
    feī
  • dāng
    shān
    juān
    juān
    tòu
    yīn
    qín
    huái
    怀
    shí
    kěn
    kuǎn
    duò
    yún
    yín
  • zhuàn
    hōng
    zhǎn
    míng
    qín
    jiàn
    huī
    jiāo
    fáng
    shēn
    lán
    ǎi
    feī
    feī
  • feǐ
    cuì
    tōng
    lián
    yǐng
    liú
    yíng
    diàn
    殿
    feī
    西
    yuán
    yán
    dài
    mào
    dōng
    shè
    .
  • lǎo
    jiāng
    zhàn
    tiān
    zhèn
    yōu
    rén
    diào
    shí
    chú
    yuán
    liàng
    huí
    zhào
    yóu
    guī
  • tiáo
    tóng
    qiān
    gāo
    jìng
    jiǔ
    weí
    cóng
    xīng
    zuò
    fēng
    peì
    jīng
  • lín
    dǒu
    níng
    shè
    yíng
    shēng
    làng
    weǐ
    qīng
    shì
    xīn
    bài
    chū
    jiāo
  • jīn
    suī
    yún
    kuī
    yíng
    weí
    zhū
    taī
    fāng
    mǎn
    qīng
    lòu
    rěn
    cháo
  • jiàn
    jiǎn
    é
    miàn
    shōu
    chǔ
    liàn
    biàn
    diāo
    suì
    pān
    gǎn
    jìng
    chuáng
  • juān
    qiè
    bān
    qián
    feī
    fēn
    shuí
    dìng
    miè
    chán
    yǎo
    nán
  • qiǎn
    yuán
    míng
    jìn
    liáng
    juē
    zào
    huà
    feī
    néng
    dāo
    chǐ
    bié
    weí
    chuàng

原文: 蓂叶标新朔,霜豪引细辉。白眉惊半隐,虹势讶全微。
凉魄潭空洞,虚弓雁畏威。上弦何汲汲,佳色转依依。
绮幕残灯敛,妆楼破镜飞。玲珑穿竹树,岑寂思屏帏。
坐爱规将合,行看望已几。绛河冰鉴朗,黄道玉轮巍。
迥照偏琼砌,馀光借粉闱。泛池相皎洁,压桂共芳菲。
的的当歌扇,娟娟透舞衣。殷勤入怀什,恳款堕云圻。
素液传烘盏,鸣琴荐碧徽。椒房深肃肃,兰路霭霏霏。
翡翠通帘影,琉璃莹殿扉。西园筵玳瑁,东壁射蛜蝛.
老将占天阵,幽人钓石矶。荷锄元亮息,回棹子猷归。
迢递同千里,孤高净九围。从星作风雨,配日丽旌旗。
麟斗宁徒设,蝇声岂浪讥。司存委卿士,新拜出郊畿。
今古虽云极,亏盈不易违。珠胎方夜满,清露忍朝晞。
渐减姮娥面,徐收楚练机。卞疑雕璧碎,潘感竟床稀。
捐箧辞班女,潜波蔽虙妃。氛埃谁定灭,蟾兔杳难希。
须遣圆明尽,良嗟造化非。如能付刀尺,别为创璿玑。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。