《酬乐天待漏入阁见赠(时乐天为中书舍人予任翰林士)》拼音译文赏析

  • chóu
    tiān
    dài
    lòu
    jiàn
    zèng
    shí
    tiān
    weí
    zhōng
    shū
    shè
    rén
    rèn
    hàn
    lín
    shì
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • weì
    kān
    yín
    tái
    xiān
    pái
    diàn
    殿
    guān
    xīn
    yīn
    zhào
    chéng
    zhǐ
    jué
    cháng
    bān
  • shǎn
    cái
    rén
    xiù
    òu
    ruǎn
    .
    gōng
    huā
    zuò
    zhàng
    yún
    cóng
    chéng
    shān
  • shì
    shū
    cǎo
    tōu
    zhān
    zhǐ
    chǐ
    yán
    ēn
    chuī
    tiān
    jìn
    duì
    jiǔ
    lòu
    shēng
    xián
  • dān
    céng
    tóng
    jīn
    luán
    hèn
    pān
    hóng
    鸿
    rùn
    páo
    kuì
    wén
    yīn
  • shuǐ
    tōng
    tiān
    shàng
    yíng
    zhōu
    jiē
    shì
    jiān
    zhé
    xiān
    míng
    zài
    chóng
    lái
    hái

原文: 未勘银台契,先排浴殿关。沃心因特召,承旨绝常班。
飐闪才人袖,呕鸦软举鐶.宫花低作帐,云从积成山。
密视枢机草,偷瞻咫尺颜。恩垂天语近,对久漏声闲。
丹陛曾同立,金銮恨独攀。笔无鸿业润,袍愧紫文殷。
河水通天上,瀛州接世间。谪仙名籍在,何不重来还。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。