《酬段丞与诸棋流会宿弊居见赠二十四韵(次用本韵)》拼音译文赏析

  • chóu
    duàn
    chéng
    zhū
    liú
    huì
    宿
    jiàn
    zèng
    èr
    shí
    yùn
    yòng
    běn
    yùn
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • míng
    níng
    xián
    chuāng
    rèn
    feì
    shí
    qín
    shū
    gān
    jìn
    yuán
    jǐng
    néng
    kuī
  • yùn
    shí
    tián
    hǎi
    zhēng
    chóu
    zuò
    weí
    xīn
    fāng
    dǒu
    hóng
    zhú
    xiān
    shī
  • shé
    shì
    yíng
    shān
    hóng
    鸿
    lián
    lǐng
    chí
    táng
    táng
    pái
    zhí
    zhèn
    gǔn
    gǔn
    leí
    shī
  • xuán
    jié
    piān
    shēn
    měng
    huí
    zhēng
    xiǎn
    .
    páng
    gōng
    bǎi
    dào
    jìn
    zhàn
    wàn
    bān
    weí
  • xuán
    huáng
    duì
    jīn
    xiāo
    heī
    bái
    zhuó
    yíng
    kàn
    jiǒ
    diǎn
    duì
    leǐ
    chóng
    xiāng
    chí
  • shàn
    bài
    suī
    chèng
    qiè
    jiāo
    yíng
    zuì
    láng
    dāng
    suì
    kǒu
    huò
    nán
  • chéng
    shèng
    tóng
    sān
    jié
    diān
    wàng
    yīn
    sòng
    biàn
    便
    gǎn
    shì
    zhǐ
    zòng
  • tuì
    退
    yǐn
    fáng
    biān
    xióng
    yín
    zhǎn
    jiāng
    shī
    mián
    chuáng
    làng
    zhì
    tōng
    gòng
    wàng
  • xiǎo
    fēng
    zhuàn
    jiǎo
    hán
    cóng
    xuě
    zhī
    fán
    xīng
    shōu
    bǎn
    cán
    yuè
    yào
    耀
    bīng
    chí
  • sēng
    qǐng
    wén
    zhōng
    zhōu
    bīn
    cuī
    xià
    yào
    zhī
    shòu
    yán
    tàn
    zài
    leì
    duǎn
    guāng
    shuaī
  • yǎng
    juē
    chén
    yīn
    qín
    hòu
    gōng
    qiān
    zhù
    chē
    zhī
  • fēn
    zuò
    zhōng
    shēn
    jiān
    cóng
    shì
    shì
    huī
    zhōng
    xiàn
    xìng
    weí
    rén
    zhī

原文: 鸣局宁虚日,闲窗任废时。琴书甘尽弃,园井讵能窥。
运石疑填海,争筹忆坐帷。赤心方苦斗,红烛已先施。
蛇势萦山合,鸿联度岭迟。堂堂排直阵,衮衮逼羸师。
悬劫偏深猛,回征特险巇.旁攻百道进,死战万般为。
异日玄黄队,今宵黑白棋。斫营看迥点,对垒重相持。
善败虽称怯,骄盈最易欺。狼牙当必碎,虎口祸难移。
乘胜同三捷,扶颠望一词。希因送目便,敢恃指纵奇。
退引防边策,雄吟斩将诗。眠床都浪置,通夕共忘疲。
晓雉风传角,寒丛雪压枝。繁星收玉版,残月耀冰池。
僧请闻钟粥,宾催下药卮。兽炎馀炭在,蜡泪短光衰。
俯仰嗟陈迹,殷勤卜后期。公私牵去住,车马各支离。
分作终身癖,兼从是事隳。此中无限兴,唯怕俗人知。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。