《黄明府诗》拼音译文赏析

  • huáng
    míng
    shī
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • shào
    nián
    céng
    tòng
    yǐn
    huáng
    lìng
    feī
    gōng
    shàng
    dāng
    shí
    zǒu
    qián
    jīn
    yíng
  • xìng
    shì
    jiàn
    shí
    píng
    shēng
    yǒu
    shēn
    jiē
    yuǎn
    xiāng
    yǎn
    zàn
    míng
  • biàn
    便
    yāo
    lián
    zuò
    jiān
    gòng
    bǎng
    chuán
    xíng
    jiǔ
    lín
    fēng
    luàn
    shuāng
    líng
    sǎo
    píng
  • kān
    shēn
    qiǎn
    zhuó
    tān
    chuàng
    jīn
    qíng
    pán
    tuó
    shǔ
    zhàng
    chéng
  • huā
    bāo
    xiào
    zhàn
    xiǎng
    hóu
    zhēng
    zhòng
    mái
    yōu
    shí
    lǎo
    xián
    qiān
    zài
    míng

原文: 少年曾痛饮,黄令苦飞觥。席上当时走,马前今日迎。
依稀迷姓氏,积渐识平生。故友身皆远,他乡眼暂明。
便邀连榻坐,兼共榜船行。酒思临风乱,霜棱扫地平。
不堪深浅酌,贪怆古今情。逦迤七盘路,坡陀数丈城。
花疑褒女笑,栈想武侯征。一种埋幽石,老闲千载名。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。