《病减逢春,期白二十二、辛大不至十韵》拼音译文赏析

  • bìng
    jiǎn
    féng
    chūn
    bái
    èr
    shí
    èr
    xīn
    zhì
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • bìng
    qióng
    yīn
    tuì
    退
    chūn
    cóng
    xiě
    shēng
    hán
    jiàn
    shū
    zhǎn
    yáng
    mài
    zhà
    yíng
  • jiù
    lín
    jiē
    zuò
    chuáng
    xíng
    wèn
    rén
    zhī
    miàn
    shòu
    zhù
    niǎo
    yuàn
    shēn
    qīng
  • fēng
    nuǎn
    qiān
    shī
    xìng
    shí
    xīn
    biàn
    mài
    shēng
    chán
    kàn
    yào
    xián
    mèn
    diǎn
    shū
    míng
  • jiù
    xuě
    shēn
    zhú
    weī
    dòng
    zǎo
    méng
    tuī
    qiān
    beī
    wǎng
    shì
    shū
    shǔ
    biàn
    jiāo
    qíng
  • qín
    dài
    zhōng
    sàn
    beī
    ruǎn
    bīng
    shì
    jiān
    chú
    què
    bìng
    zhě
    yíng
    yíng

原文: 病与穷阴退,春从血气生。寒肤渐舒展,阳脉乍虚盈。
就日临阶坐,扶床履地行。问人知面瘦,祝鸟愿身轻。
风暖牵诗兴,时新变卖声。饥馋看药忌,闲闷点书名。
旧雪依深竹,微和动早萌。推迁悲往事,疏数辨交情。
琴待嵇中散,杯思阮步兵。世间除却病,何者不营营。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。