《张旧蚊帱》拼音译文赏析

  • zhāng
    jiù
    wén
    dào
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • nián
    jiān
    shēng
    qiān
    kuàng
    nán
    beǐ
    jiā
    jiàn
    kuàng
    nǎi
    xiāng
    guó
  • jìn
    cái
    féng
    wàng
    shōu
    hàn
    yǒu
    xié
    shā
    dào
    píng
    rén
    yuǎn
    xié
  • shī
    zhāng
    huān
    zhǎn
    juàn
    shuāng
    yuān
    cháng
    kōng
    rán
    jiù
    yán
  • peí
    huí
    jiāng
    jiù
    qǐn
    qíng
    tòu
    xiāng
    tián
    tián
    jīn
    hún
  • chuān
    穿
    xié
    yuè
    zhào
    dēng
    beì
    kōng
    chuáng
    heī
    qiáng
    kaī
    huái
    怀
    mèng
    hái
    guò
  • píng
    shēng
    pín
    guǎ
    huān
    yāo
    wǎng
    láo
    shí
    weí
    cuī
  • zhú
    é
    yàn
    zhōng
    jiǎn
    cán
    cóng
    shàng
    zhī
    làn
    qiú
    rén
  • duō
    yīn
    gǒu
    è
    yǐng
    dāng
    wǎng
    shì
    yán
    jiāng
    lái
    xìng
    qián
    shí

原文: 逾年间生死,千里旷南北。家居无见期,况乃异乡国。
破尽裁缝衣,忘收遗翰墨。独有缬纱帱,凭人远携得。
施张合欢榻,展卷双鸳翼。已矣长空虚,依然旧颜色。
裴回将就寝,徙倚情何极。昔透香田田,今无魂恻恻。
隙穿斜月照,灯背空床黑。达理强开怀,梦啼还过臆。
平生贫寡欢,夭枉劳苦忆。我亦距几时,胡为自摧逼。
烛蛾焰中舞,茧蚕丛上织。燋烂各自求,他人顾何力。
多离因苟合,恶影当务息。往事勿复言,将来幸前识。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。