《和乐天秋题曲江》拼音译文赏析

  • tiān
    qiū
    jiāng
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • shí
    zài
    dìng
    jiāo
    nián
    zhèn
    xiāng
    suí
    cháng
    ān
    zuì
    duō
    chù
    duō
    shì
    jiāng
    chí
  • meí
    xìng
    chūn
    shàng
    xiǎo
    qiū
    shuaī
    gòng
    liáo
    luò
    jìng
    xiāng
    jiāng
    piān
    shí
  • mián
    mián
    hóng
    shuǐ
    bái
    shī
    ǒu
    weì
    jiǔ
    beī
    liáo
    jiǔ
    chí
  • jīn
    lái
    yún
    kuàng
    jiù
    shǎng
    hún
    mèng
    zhī
    kuàng
    nǎi
    jiāng
    fēng
    jūn
    qiū
    xìng
    shī

原文: 十载定交契,七年镇相随。长安最多处,多是曲江池。
梅杏春尚小,芰荷秋已衰。共爱寥落境,相将偏此时。
绵绵红蓼水,飏飏白鹭鹚。诗句偶未得,酒杯聊久持。
今来云雨旷,旧赏魂梦知。况乃江枫夕,和君秋兴诗。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。