《寺院新竹》拼音译文赏析

  • yuàn
    xīn
    zhú
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • bǎo
    liú
    chè
    bāo
    láng
    yǒng
    tíng
    tíng
    qiǎo
    xuē
  • bīng
    lín
    wài
    hán
    fēng
    luán
    yǎn
    qián
    chá
    máo
    lóng
    shé
    dòng
  • yān
    fàn
    cuì
    guāng
    liú
    suì
    shuāng
    cǎi
    chóng
    fēng
    cháo
    lài
    guò
    guǐ
    shén
  • jiā
    yǒu
    xiān
    yán
    xiū
    jīng
    yōng
    zhǒ
    jié
    gāo
    tuò
    zhuì
    huā
    pěng
  • tài
    shān
    gēn
    běn
    xiān
    tán
    zhòng
    shuí
    lìng
    zhí
    yōu
    rǎng
    xián
  • rán
    xiāo
    hàn
    姿
    zuò
    shòu
    fān
    yōng
    zào
    juàn
    chī
    yán
    hūn
    fán
    miè
    měng
  • weì
    zāo
    líng
    tīng
    feī
    ān
    yóu
    chǒ
    weī
    fèng
    lái
    yǒu
    shí
    xīn
    fèng

原文: 宝地琉璃坼,紫苞琅玕踊。亭亭巧于削,一一大如拱。
冰碧林外寒,峰峦眼前耸。槎枒矛戟合,屹仡龙蛇动。
烟泛翠光流,岁馀霜彩重。风朝竽籁过,雨夜鬼神恐。
佳色有鲜妍,修茎无拥肿。节高迷玉镞,箨缀疑花捧。
讵必太山根,本自仙坛种。谁令植幽壤,复此依闲冗。
居然霄汉姿,坐受藩篱壅。噪集倦鸱乌,炎昏繁蠛蠓。
未遭伶伦听,非安子犹宠。威凤来有时,虚心岂无奉。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。