《苦雨》拼音译文赏析

  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • jiāng
    zhàng
    hòu
    è
    tíng
    kōng
    tián
    fán
    hūn
    neì
    yīn
    àn
    sān
    shū
  • cháo
    yàn
    chuáng
    cāng
    yíng
    diǎn
    shēng
    gòu
    dàn
    ruò
    guǎ
    huān
  • lái
    shāo
    qīng
    yàn
    fàng
    jiē
    qián
    weì
    bǎo
    fēng
    yuè
    weí
    wén
    ruì
  • shòu
    zān
    shēn
    shēng
    tiān
    yán
    zhēng
    ān
    gǎn
    juàn
    chóng
    shí
  • líng
    chén
    zuò
    táng
    zhōng
    guān
    jiā
    shì
    liǎo
    yóu
    huǐ
  • mén
    wài
    zhú
    qiáo
    zhé
    jīng
    gǎn
    huí
    tóu
    mìng
    zhuàng
    xiàng
    chí
    chú
  • fāng
    luò
    ān
    néng
    xiāng
    jié
    zhū
    yǐn
    rěn
    xīn
    fèn
    hèn
    fān
    weí
    shēng
  • qūn
    xún
    cuī
    weí
    gǎo
    yào
    dōng
    nán
    yún
    shǐ
    使
  • liáng
    nóng
    jìn
    weǐ
    hòu
    huáng
    sān
    guāng
    zhào
    wàn
    yóu
  • ān
    feī
    lián
    chē
    zhé
    liè
    yún
    jiāng
    yòu
    jīng
    yáng
    jiàn
    jiāo
    chī
    zhī
    jié
  • yīn
    jiē
    diàn
    sǎo
    yōu
    yāo
    leí
    huáng
    huáng
    chāng
    zhá
    zhá
    diào
    qián
    shū
  • dōng
    西
    shēng
    yuè
    zhòu
    zhuàn
    zhū
    bǎi
    chuān
    cháo
    hǎi
    liù
    lóng
    hēng
  • beì
    liáo
    kuò
    shí
    lái
    běn
    jīn
    hóng
    鸿
    dòng
    yuán
    tuó
    zhēn

原文: 江瘴气候恶,庭空田地芜。烦昏一日内,阴暗三四殊。
巢燕污床席,苍蝇点肌肤。不足生诟怒,但若寡欢娱。
夜来稍清晏,放体阶前呼。未饱风月思,已为蚊蚋图。
我受簪组身,我生天地炉。炎蒸安敢倦,虫豸何时无。
凌晨坐堂庑,努力泥中趋。官家事不了,尤悔亦可虞。
门外竹桥折,马惊不敢逾。回头命僮御,向我色踟蹰。
自顾方濩落,安能相诘诛。隐忍心愤恨,翻为声喣愉。
逡巡崔嵬日,杲曜东南隅。已复云蔽翳,不使及泥涂。
良农尽蒲苇,厚地积潢污。三光不得照,万物何由苏。
安得飞廉车,磔裂云将躯。又提精阳剑,蛟螭支节屠。
阴沴皆电扫,幽妖亦雷驱。煌煌启阊阖,轧轧掉乾枢。
东西生日月,昼夜如转珠。百川朝巨海,六龙蹋亨衢。
此意倍寥廓,时来本须臾。今也泥鸿洞,鼋鼍真得途。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。