《赛神》拼音译文赏析

  • sài
    shén
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • cūn
    luò
    shì
    yāo
    shén
    lín
    cūn
    shì
    lái
    sān
    shí
    zài
    zhuàn
    sūn
  • cūn
    zhōng
    shí
    shā
    jìn
    zhǔ
    rén
    kān
    mìng
    liáo
    céng
    fán
  • xuàn
    fēng
    tiān
    zhuàn
    jiāng
    fān
    cǎi
    xīn
    chí
    zhě
    zòng
    héng
    bēn
  • shān
    shēn
    duō
    yǎn
    yìng
    jǐn
    miǎn
    jīng
    tūn
    zhǔ
    rén
    lín
    chí
    jiǔ
    zūn
  • miào
    zhōng
    zài
    sān
    bài
    yuàn
    jià
    nián
    xiǎo
    yòu
    yāo
    yán
  • zhōng
    shén
    míng
    zǎi
    yǒu
    xiào
    西
    mén
    fén
    chú
    weì
    jué
    zhě
    dié
    chéng
    xuān
  • miào
    shēn
    jīng
    hòu
    dàn
    jiàn
    dūn
    yán
    xiǎo
    shén
    biàn
    yàn
    niú
    fán
  • jìn
    shuō
    xìng
    huò
    xiāng
    yuán
    nián
    dìng
    xiàn
    tīng
    liáng
    fán
  • shè
    xià
    shí
    zhì
    yīn
    lìng
    xiū
    yuán
    yōu
    shén
    fèn
    hèn
    dūn
  • lái
    shén
    miào
    xià
    xiāo
    zhèng
    xuān
    xuān
    yīn
    yán
    qiǎn
    yāo
    shù
    miè
    jué
    yóu
    běn
    gēn
  • zhǔ
    rén
    zhōng
    chóng
    dié
    lún
    yóu
    shēng
    shī
    湿
    chù
    chī
    huáng
    hūn
  • zhǔ
    rén
    xié
    xīn
    yàn
    fán
    jìng
    qián
    xué
    zhǔ
    rén
    yuán
  • xīng
    sào
    zuǒ
    yòu
    rán
    hòu
    tuō
    qiū
    fán
    suì
    shēn
    shù
    chéng
    jiù
    zhí
    yuán
  • yōu
    yāo
    jìn
    wàn
    guài
    zhī
    suǒ
    tún
    zhǔ
    rén
    xīn
    hǎo
    miàn
    fān
  • mìng
    qiáo
    zhí
    jīn
    guài
    níng
    kūn
    zhǔ
    rén
    qiě
    qīng
    tīng
    zài
    weí
    qīng
    hún
  • ā
    jiāo
    zài
    pài
    wǎng
    xiàng
    yóu
    shàng
    yuán
    líng
    yào
    qūn
    xún
    jìn
    heī
    cháo
    pēn
  • shén
    lóng
    yàn
    liú
    zhuó
    xiān
    tuó
    yuán
    yuán
    tuó
    zài
    lóng
    xué
    yāo
    cháng
    wēn
  • zhǔ
    rén
    è
    yín
    xiān
    xié
    xié
    zhōng
    rén
    huò
    shí
    jīng
    hún
  • shèng
    yāo
    zuò
    shì
    qiáng
    weī
    zūn
    qióng
    rán
    hòu
    sài
    hòu
    sài
    ēn

原文: 村落事妖神,林木大如村。事来三十载,巫觋传子孙。
村中四时祭,杀尽鸡与豚。主人不堪命,积燎曾欲燔。
旋风天地转,急雨江河翻。采薪持斧者,弃斧纵横奔。
山深多掩映,仅免鲸鲵吞。主人集邻里,各各持酒樽。
庙中再三拜,愿得禾稼存。去年大巫死,小觋又妖言。
邑中神明宰,有意效西门。焚除计未决,伺者迭乘轩。
庙深荆棘厚,但见狐兔蹲。巫言小神变,可验牛马蕃。
邑吏齐进说,幸勿祸乡原。逾年计不定,县听良亦烦。
涉夏祭时至,因令修四垣。忧虞神愤恨,玉帛意弥敦。
我来神庙下,箫鼓正喧喧。因言遣妖术,灭绝由本根。
主人中罢舞,许我重叠论。蜉蝣生湿处,鸱鸮集黄昏。
主人邪心起,气焰日夜繁。狐狸得蹊径,潜穴主人园。
腥臊袭左右,然后托丘樊。岁深树成就,曲直可轮辕。
幽妖尽依倚,万怪之所屯。主人一心好,四面无篱藩。
命樵执斤斧,怪木宁遽髡。主人且倾听,再为谕清浑。
阿胶在末派,罔象游上源。灵药逡巡尽,黑波朝夕喷。
神龙厌流浊,先伐鼍与鼋。鼋鼍在龙穴,妖气常郁温。
主人恶淫祀,先去邪与惛。惛邪中人意,蛊祸蚀精魂。
德胜妖不作,势强威亦尊。计穷然后赛,后赛复何恩。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。