《芳树》拼音译文赏析

  • fāng
    shù
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • fāng
    shù
    liáo
    luò
    yīng
    yóu
    jiā
    lián
    tuán
    tuán
    gài
    shēn
    shēn
    huā
  • yóu
    fēng
    jìng
    zuàn
    dǒu
    què
    fēn
    tiān
    shēng
    suì
    hǎo
    guāng
    huá
  • feī
    jiān
    tiǎn
    niàn
    ěr
    yǒu
    shēng
    chūn
    leí
    shēng
    jīng
    yàn
    jīng
    shé
  • qīng
    chí
    yǎng
    shén
    cài
    cháng
    xiā
    lòu
    guì
    píng
    shī
    chūn
    cǎo

原文: 芳树已寥落,孤英尤可嘉。可怜团团叶,盖覆深深花。
游蜂竞钻刺,斗雀亦纷拏。天生细碎物,不爱好光华。
非无歼殄法,念尔有生涯。春雷一声发,惊燕亦惊蛇。
清池养神蔡,已复长虾蟆。雨露贵平施,吾其春草芽。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。