《观放鱼歌》拼音译文赏析

  • guān
    fàng
  • [
    táng
    ]
    tóng
  • cháng
    zhōu
    xián
    shǐ
    cóng
    jiàn
    chú
    tiān
    hǎo
    shēng
  • shǐ
    xìng
    tiān
    jiàn
    shān
    xiá
    niǎo
    zuò
    shān
    beǐ
    tíng
  • mìng
    zhōu
    rén
    jià
    fǎng
    yàng
    yàng
    jiǔ
    xìng
    yǐn
    xíng
    chù
    zhèng
    jiàn
    rén
  • shǐ
    huì
    shān
    niàn
    wǎng
    luó
    yīng
    tuō
    shēn
    shàng
    yīn
    feī
    páo
  • jìn
    mǎi
    jìn
    yǒu
    mán
    nián
    qiū
    xián
    è
    zuì
    wán
    zūn
    fáng
    jiàn
    bīn
    fēng
  • zhì
    gān
    shāo
    gāo
    liú
    shí
    bái
    pēn
    xuě
    y
    A
    beì
    feí
    cuì
    weí
    jué
    yóu
  • lǎo
    biàn
    huà
    shén
    sān
    shí
    liù
    lín
    zhū
    shuǐ
    bāo
    hóng
    yǒu
    jiāo
    tuó
  • ěr
    feī
    lóng
    ěr
    weí
    cóng
    bǎi
    qiān
    tóu
    xìng
    mìng
    xuán
    tiān
    xīn
    yìng
    shǐ
  • shǐ
    jìn
    huó
    zhū
    tóu
    shēn
    quán
    tiào
    tuō
    shuǐ
    jìng
    téng
  • dòng
    zuò
    guǐ
    guài
    shū
    huò
    tòu
    zǎo
    ér
    chū
    huò
    làng
    ér
    huò
    diào
    weǐ
    jié
    jié
  • huò
    fèn
    liè
    huò
    yīng
    zhì
    suō
    huò
    shé
    xián
    zhū
    sàn
    jiàn
    jiàn
  • dǎo
    屿
    yíng
    ōu
    guān
    zhēng
    jiào
    xiǎo
    xiā
    xiāng
    qìng
  • rào
    àn
    yáo
    nǎi
    zhī
    tān
    shēng
    wán
    chī
    lián
    bǎi
    qiān
    mìng
  • weí
    zhōng
    cháng
    ruò
    yǎng
    shèng
    xián
    zhēn
    pēng
    lóng
    suǐ
    gǎn
    tòng
    jīn
    rén
  • jìn
    shì
    shí
    leì
    yǐn
    dàn
    qiáng
    qīn
    shū
    míng
    míng
    shǐ
    xīn
  • xiāng
    àn
    chóng
    liǎng
    mìng
    shā
    huó
    yòng
    zeí
  • qīng
    jiāng
    shǐ
    使
    héng
    zāo
    qiě
    shèng
    shén
    shí
    zuàn
    zhōng
    qiū
  • zaī
    tuō
    feī
    xián
    zàng
    shēng
    yuān
    chóu
    ruò
    dāng
    shǐ
    shí
    shèng
    bǎo
    qiú
  • qiě
    èr
    ān
    néng
    èr
    tǎng
    zhī
    xīn
    shòu
    zhū
  • chóng
    cǎo
    fēng
    chèng
    zhōng
    yòu
    yuē
    diào
    gāng
    yòu
    yuē
    yuǎn
    páo
    chú
  • rén
    rén
    yòng
    xīn
    shǐ
    jìn
    gōng
    guān
    táng
    zhēn
  • suì
    beì
    biǎn
    ér
    shū
    jīn
    shǐ
    hǎo
    shēng
    qià
    mín
    xīn
  • shuí
    weí
    shǐ
    bāo
    shǐ
    shàng
    lái
    fēng
    cǎo
    guàn
    xìng
    feì
  • bǎi
    xìng
    jiǎn
    bào
    háo
    huá
    háo
    huá
    guān
    guān
    kaī
    mèng
    sān
    shí
  • qiān
    qǐng
    kēng
    weí
    gāo
    shǐ
    shì
    zhī
    zǒng
    ruò
    sòng
    tíng
    què
    zào
    zuò
  • shàng
    jiāo
    zhí
    shèng
    zhuāng
    zhōng
    èr
    sāng
    mén
    shí
    shí
    duì
    zuò
    tán
    zhēn
  • yīn
    shuō
    shí
    qiān
    tiān
    shì
    dāng
    shǐ
    tiān
    màn
    tuó
    luó
    huā
    shēn
  • shí
    qiān
    zhēn
    zhū
    yīng
    luò
    duī
    gāo
    lóu
    zhōng
    guài
    huì
  • dàn
    shǐ
    rén
    yǒu
    shǐ
    zuǒ
    yòu
    jiān
    xiǎo
    jiā
    shèn
    beì
    chén
    gōu
  • niàn
    chéng
    fèng
    shǐ
    rén
    shēn
    chù
    yuǎn
    yuǎn
    yóu
    shǐ
    guān
    zhí
    xiǎo
  • jiào
    huà
    weì
    néng
    jìn
    rén
    è
    rén
    weí
    kǒu
    chū
    jìng
  • jìng
    duō
    wǎng
    chóng
    shāng
    shǐ
    xīn
    sāng
    ěr
    weī
    jiàn

原文: 常州贤刺史,从谏议大夫除。天地好生物,
刺史性与天地俱。见山客,狎鱼鸟。坐山客,北亭湖。
命舟人,驾舫子,漾漾菰蒲。酒兴引行处,正见渔人鱼。
刺史密会山客意,复念网罗婴无辜。忽脱身上殷绯袍,
尽买罟擭尽有无。鳗鳣鲇鳢鳅,涎恶最顽愚。鳟鲂见豳风,
质干稍高流。时白喷雪鲫鲤yA,此辈肥脆为绝尤。
老鲤变化颇神异,三十六鳞如抹朱。水苞弘窟有蛟鼍,
饵非龙饵唯无鲈。丛杂百千头,性命悬须臾。天心应刺史,
刺史尽活诸。一一投深泉,跳脱不复拘。得水竞腾突,
动作诡怪殊。或透藻而出,或破浪而趋。或掉尾孑孑,
或奋鬣愉愉。或如莺掷梭,或如蛇衔珠。四散渐不见,
岛屿徒萦纡。鸂鶒鴒鸥凫,喜观争叫呼。小虾亦相庆,
绕岸摇其须。乃知贪生不独顽痴夫。可怜百千命,
几为中肠菹。若养圣贤真,大烹龙髓敢惜乎。苦痛如今人,
尽是鱼食鱼。族类恣饮啖,强力无亲疏。明明刺史心,
不欲与物相欺诬。岸虫两与命,无意杀此活彼用贼徒。
亦忆清江使,横遭乎余且。圣神七十钻,不及泥中鳅。
哀哉托非贤,五脏生冤仇。若当刺史时,圣物保不囚。
不疑且不卜,二子安能谀。二子倘故谀,吾知心受诛。
礼重一草木,易封称中孚。又曰钓不纲,又曰远庖厨。
故仁人用心,刺史尽合符。昔鲁公观棠距箴,
遂被孔子贬而书。今刺史好生,德洽民心,
谁为刺史一褒誉。刺史自上来,德风如草铺。衣冠兴废礼,
百姓减暴租。豪猾不豪猾,鳏孤不鳏孤。开古孟渎三十里,
四千顷泥坑为膏腴,刺史视之总若无。讼庭雀噪坐不得,
湖上拔茭植芙蕖。胜业庄中二桑门,时时对坐谈真如。
因说十千天子事,福力当与刺史俱。天雨曼陀罗花深没膝,
四十千真珠璎珞堆高楼。此中怪特不可会,
但慕刺史仁有馀。刺史敕左右兼小家奴,慎勿背我沉毒钩。
念鱼承奉刺史仁,深僻处,远远游。刺史官职小,
教化未能敷。第一莫近人,恶人唯口腴。第一莫出境,
四境多网罟。重伤刺史心,丧尔微贱躯。



卢仝简介: 卢仝(约795-835)是唐代著名的诗人,他是“初唐四杰”之一卢照邻的嫡系子孙,祖籍范阳(今河北涿州),出生于河南济源市武山镇(今思礼村),自号玉川子。 年少时,卢仝隐居在少室山,独立读书,刻苦钻研儒家经典和古典文学,成为当时的文学才子。后来,他移居洛阳,在那里创作了大量优秀的诗歌作品。 卢仝性格狷介,与孟郊相似,但更带有一种雄豪之气,近似于韩愈。他是韩孟诗派中的重要人物之一,以其诗歌优美、富有韵律节奏感和深刻的思想内涵而著名。 虽然卢仝家境贫困,仅有破屋数间,但他的家中却摆满了书籍,显示出他对知识的执着与渴求。关于卢仝的死亡日期和具体情况,历史上并无明确记载。