《谢李輈再到》拼音译文赏析

  • xiè
    zài
    dào
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • děng
    xián
    bài
    wǎn
    yóu
    xiāng
    chuāng
    kuàng
    shì
    xián
    rén
    yuān
    feī
    yáng
  • zuó
    mèng
    jiàn
    weí
    jūn
    zàng
    zhōng
    cháng
    huì
    jiāng
    dāng
    fēng
    pēng
    xiě
    rǎn
    shàng
  • láo
    jūn
    yòu
    kòu
    mén
    shī
    xún
    cháng
    rěn
    chū
    tīng
    xiě
    shī
    湿
    qiáng
  • xiě
    gěng
    miè
    xīn
    huáng
    huáng
    huì
    yǒu
    kēng
    qiāng
    jiàn
    zhī
    shēng
    guāng
  • shēng
    guāng
    feī
    děng
    xián
    jūn
    qiě
    ān
    xiáng

原文: 等闲拜日晚,夫妻犹相疮。况是贤人冤,何必哭飞扬。
昨夜梦得剑,为君藏中肠。会将当风烹,血染布衣裳。
劳君又叩门,词句失寻常。我不忍出厅,血字湿土墙。
血字耿不灭,我心惧惶惶。会有铿锵夫,见之目生光。
生光非等闲,君其且安详。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》