《和宣州钱判官使院厅前石楠树》拼音译文赏析

  • xuān
    zhōu
    qián
    pàn
    guān
    shǐ
    使
    yuàn
    tīng
    qián
    shí
    nán
    shù
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • pōu
    zhòng
    cái
    zhēng
    wàn
    shū
    nán
    hǎi
    huá
    lái
    beǐ
    rǎng
  • shēng
    cháng
    xuě
    shuāng
    diāo
    lóng
    lóng
    bào
    líng
    xiù
    chōu
    fāng
  • hán
    dān
    yàn
    liú
    zhū
    yuān
    yāng
    huā
    shǔ
    chóng
    feǐ
    cuì
  • xīn
    zhuāng
    zhī
    shū
    tíng
    qīng
    yán
    lái
    zuò
  • sàn
    cǎi
    shì
    àn
    huī
    yíng
    pán
    gāo
    yīn
    zào
    huà
    cháng
    qíng
    zhú
    róng
  • zhǔ
    gōng
    fāng
    cùn
    zhōng
    táo
    zhí
    zài
    yǎng
    fèng
    jūn
    shǎng
    weí
  • shǐ
    jiào
    shí
    nán
    yǒng
    jià
    qīng
    liǎng
    táng
    sòng
    shù
    guì
    nán
  • yīn
    xiè
    qiū
    kōng
    cǎi
    luò
    shí
    lái
    kaī
    jiā
    姿
    dào
    zhū
  • zhēng
    fāng
    yóu
    yuán
    shòu
    chōu
    gān
    zài
    yǐng
    jiàng
    tàn
    chí
    chú

原文: 大朴既一剖,众材争万殊。懿兹南海华,来与北壤俱。
生长如自惜,雪霜无凋渝。笼笼抱灵秀,簇簇抽芳肤。
寒日吐丹艳,赪子流细珠。鸳鸯花数重,翡翠叶四铺。
雨洗新妆色,一枝如一姝。耸异敷庭际,倾妍来坐隅。
散彩饰机案,馀辉盈盘盂。高意因造化,常情逐荣枯。
主公方寸中,陶植在须臾。养此奉君子,赏觌日为娱。
始觉石楠咏,价倾赋两都。棠颂庶可比,桂词难以逾。
因谢丘墟木,空采落泥涂。时来开佳姿,道去卧枯株。
争芳无由缘,受气如郁纡。抽肝在郢匠,叹息何踟蹰。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》