《送郑仆射出节山南(一作酬郑兴元仆射招)》拼音译文赏析

  • sòng
    zhèng
    shè
    chū
    jié
    shān
    nán
    zuò
    chóu
    zhèng
    xìng
    yuán
    shè
    zhāo
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • guó
    lǎo
    chū
    weí
    jiāng
    hóng
    qīng
    shān
    zài
    zhāo
    mén
    xià
    shēng
    jié
    shù
    bìng
    chán
  • xiào
    chǒu
    qiáng
    cóng
    chí
    jiān
    tiān
    niǎo
    niǎo
    jìng
    xià
    yán
  • wén
    feī
    yuè
    huàn
    qíng
    weí
    děng
    xián
    xiàn
    bái
    miàn
    shào
    duō
    shì
    qīng
    cháo
    bān
  • mìng
    feī
    suǒ
    bào
    shèn
    xíng
    chéng
    jiān
    yōu
    yōu
    zhù
    xīn
    liǎng
    shuō
    néng
    shān

原文: 国老出为将,红旗入青山。再招门下生,结束馀病孱。
自笑骑马丑,强从驱驰间。顾顾磨天路,袅袅镜下颜。
文魄既飞越,宦情唯等闲。羡他白面少,多是清朝班。
惜命非所报,慎行诚独艰。悠悠去住心,两说何能删。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》