《送陆畅归湖州,因凭题故人皎然塔、陆羽坟》拼音译文赏析

  • sòng
    chàng
    guī
    zhōu
    yīn
    píng
    rén
    jiǎo
    rán
    fén
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • miǎo
    miǎo
    qián
    bái
    duō
    qīng
    fēng
    yóu
    shī
    huì
    mǎn
    jīn
    yóu
    shī
    huì
    kōng
  • yín
    yuǎn
    jǐng
    méng
    lóng
    zhù
    shān
    zhuān
    shàn
    jìng
    líng
    guǎng
    广
    xiāo
    wēng
  • ráo
    cǎo
    shēng
    fǎng
    仿
    wén
    cōng
    yīn
    jūn
    shǔ
    biàn
    weí
    shū
    cóng
  • zhuī
    yín
    dāng
    shí
    shuō
    lái
    zhě
    shí
    qióng
    jiāng
    diào
    nán
    zài
    jīng
    chén
    mǎn
    gōng
  • sòng
    jūn
    yuān
    yāng
    cǎi
    shuāng
    feī
    dōng
    dōng
    duō
    gāo
    jìng
    xiāng
    fāng
    zhái
    dōng
    chóng
  • shǒu
    xié
    gān
    zhǐ
    gòng
    yǎng
    huān
    chōng
    róng
    dài
    suì
    qián
    xīn
    shōu
    shí
    shǐ
    使
    yǒu
    zhōng
  • rán
    luò
    àn
    tíng
    guī
    weí
    tóng

原文: 淼淼霅寺前,白蘋多清风。昔游诗会满,今游诗会空。
孤吟玉凄恻,远思景蒙笼。杼山砖塔禅,竟陵广宵翁。
饶彼草木声,仿佛闻馀聪。因君寄数句,遍为书其丛。
追吟当时说,来者实不穷。江调难再得,京尘徒满躬。
送君溪鸳鸯,彩色双飞东。东多高静乡,芳宅冬亦崇。
手自撷甘旨,供养欢冲融。待我遂前心,收拾使有终。
不然洛岸亭,归死为大同。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》