《送晓公归庭山(一作归稽亭)》拼音译文赏析

  • sòng
    xiǎo
    gōng
    guī
    tíng
    shān
    zuò
    guī
    tíng
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • tíng
    shān
    yuán
    cuì
    weī
    qiū
    shān
    jìn
    chū
    luò
    rén
    guī
  • yún
    shēng
    gāo
    gāo
    quán
    tián
    tián
    cháo
    hái
    xīn
    yǒu
    zhēng
    feī
  • yān
    mèng
    meì
    kōng
    qīng
    huī

原文: 庭山何崎岖,寺路缘翠微。秋霁山尽出,日落人独归。
云生高高步,泉洒田田衣。枯巢无还羽,新木有争飞。
兹焉不可继,梦寐空清辉。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》