《连州吟》拼音译文赏析

  • lián
    zhōu
    yín
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • chūn
    fēng
    cháo
    chuī
    绿
    shēn
    shì
    weí
    lián
    zhōu
    yín
    leì
    xià
    jìn
  • lián
    shān
    lián
    lián
    lián
    tiān
    cén
    cén
    yuán
    huā
    guī
    liè
    xīn
  • lán
    zhǐ
    jié
    xīn
    peì
    xiāo
    xiāng
    jiù
    yīn
    yuàn
    shēng
    néng
    jiǎn
    xián
    zuò
    líng
    luò
    qín
  • yǒu
    xiāng
    zhuī
    nán
    rèn
    weí
    píng
    fāng
    cùn
    líng
    wàn
    xún
  • fāng
    xún
    hún
    piāo
    nán
    mèng
    shān
    fǎng
    仿
    jīng
    wǎng
    liǎng
    wén
    fēng
    lín
  • zhèng
    zhí
    beì
    fàng
    zhě
    guǐ
    meì
    suǒ
    qīn
    xián
    rén
    duō
    ān
    pái
    shì
    duō
    qīn
  • huái
    怀
    míng
    yuè
    zhòng
    huǐ
    shuò
    huáng
    jīn
    yuàn
    jūn
    bǎo
    xuán
    yào
    zhuàng
    zhì
    chén
  • cháo
    lián
    zhōu
    yín
    lián
    zhōu
    yín
    lián
    zhōu
    guǒ
    yǒu
    xìn
    zhǐ
    wàn
    xīn
  • kaī
    jiān
    bái
    yún
    duàn
    míng
    yuè
    duò
    jīn
    nán
    fēng
    shùn
    zhú
    dòng
    yuán
    yīn
  • wàn
    chóu
    xiāo
    xiāng
    yín
    yín
    liǎng
    jiàn
    xiāng
    chù
    shuāng
    jiāo
    chén
  • dǒu
    shuǐ
    zhèng
    huí
    dǎo
    liú
    ān
    jìn
    kōng
    chóu
    jiāng
    hǎi
    xìn
    jīng
    làng
    xiāng
    xún

原文: 春风朝夕起,吹绿日日深。试为连州吟,泪下不可禁。
连山何连连,连天碧岑岑。哀猿哭花死,子规裂客心。
兰芷结新佩,潇湘遗旧音。怨声能翦弦,坐抚零落琴。
羽翼不自有,相追力难任。唯凭方寸灵,独夜万里寻。
方寻魂飘飖,南梦山岖嶔。仿佛惊魍魉,悉窣闻枫林。
正直被放者,鬼魅无所侵。贤人多安排,俗士多虚钦。
孤怀吐明月,众毁铄黄金。愿君保玄曜,壮志无自沉。
朝亦连州吟,暮亦连州吟。连州果有信,一纸万里心。
开缄白云断,明月堕衣襟。南风嘶舜琯,苦竹动猿音。
万里愁一色,潇湘雨淫淫。两剑忽相触,双蛟恣浮沉。
斗水正回斡,倒流安可禁。空愁江海信,惊浪隔相寻。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》