《与王二十一员外涯游枋口柳溪》拼音译文赏析

  • wáng
    èr
    shí
    yuán
    wài
    yóu
    fāng
    kǒu
    liǔ
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • wàn
    zhū
    liǔ
    gēn
    lín
    lín
    bǎng
    duō
    xiān
    duān
  • chūn
    táo
    sàn
    hóng
    yān
    hán
    zhú
    hán
    wǎn
    xiǎo
    tīng
    fāng
    shù
    ān
    néng
  • gòng
    luò
    jìng
    zhōng
    zuò
    fàn
    hóng
    jǐng
    shuǐ
    jiǔ
    xǐng
    làng
    qíng
    shì
    feī
  • xiǎo
    qiào
    zhāng
    xián
    jiā
    xié
    qián
    dòu
    yùn
    líng
    cuì
    míng
  • zhǔ
    rén
    wēng
    mào
    zhī
    záo
    chū
    yōu
    yǐn
    duān
    xiàng
    jiē
    shēng
  • céng
    shì
    qīng
    bào
    dǎi
    xǐng
    yàn
    weì
    lán
    cǎo
    làn
    shāng
    jīng
    .
  • líng
    weì
    jiàn
    fáng
    bàn
    jīn
    huā
    xiè
    chéng
    jiāng
    diào
    bǎi
    shuaī
    luò
    fēng
    yuǎn
    chén
  • yán
    zòu
    kuáng
    juàn
    gǎn
    wàng
    quán

原文: 万株古柳根,拏此磷磷溪。野榜多屈曲,仙浔无端倪。
春桃散红烟,寒竹含晚凄。晓听忽以异,芳树安能齐。
共疑落镜中,坐泛红景低。水意酒易醒,浪情事非迷。
小儒峭章句,大贤嘉提携。潜窦韵灵瑟,翠崖鸣玉珪。
主人稷卨翁,德茂芝朮畦。凿出幽隐端,气象皆升跻。
曾是清乐抱,逮兹几省溪。宴位席兰草,滥觞惊凫鹥.
灵味荐鲂瓣,金花屑橙齑。江调摆衰俗,洛风远尘泥。
徒言奏狂狷,讵敢忘筌蹄。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》