《游韦七洞庭别业》拼音译文赏析

  • yóu
    weí
    dòng
    tíng
    bié
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • dòng
    tíng
    xiāo
    xiāng
    dié
    cuì
    dàng
    sōng
    guì
    fēng
    ráo
    qīng
  • xiāo
    yáo
    zhǎn
    yōu
    yùn
    cān
    chà
    dòu
    liáng
    dào
    shèng
    zhī
    míng
    sōu
  • kuàng
    rán
    qīng
    xiá
    bào
    yǒng
    bái
    yún
    shì
    kōng
    tóng
    feī
    fán
    xiāng
    péng
    yíng
    zài
    xiān
  • yán
    cóng
    yuǎn
    shàng
    hái
    jūn
    shí
    tāo
    shù
    àn
    kēng
    qiāng
    biàn
    shí
  • líng
    xiǎng
    feī
    wài
    qiú
    shū
    yīn
    zhōng
    rén
    jiē
    zǒu
    fán
    zhuó
    jūn
    néng
    zhì
  • rǎo
    rǎo
    kòu
    diào
    qīng
    háo
    huá
    sǔn
    shì
    cóng
    shī
    shū
  • wǎng
    姿
    zài
    yáo
    feī
    dùn
    shān
    shēn
    yǒu
    biàn
    qiè
    jīng
  • cǎi
    cuì
    duó
    yuè
    zhào
    yào
    耀
    zhòu
    sōng
    zhaī
    yòng
    sǎo
    luó
    yuàn
    rán
  • jùn
    xiè
    fán
    wén
    gāo
    zhuī
    zàn
    yáo
    zhū
    mén
    liàn
    zhōng
    qīng
    shǐ
  • biǎo
    yān
    liú
    rén
    jiān
    chóng
    nán
    suí
    dòng
    tíng
    zhuó
    qiě
    zuì
    héng
    táng

原文: 洞庭如潇湘,叠翠荡浮碧。松桂无赤日,风物饶清激。
逍遥展幽韵,参差逗良觌。道胜不知疲,冥搜自无斁。
旷然青霞抱,永矣白云适。崆峒非凡乡,蓬瀛在仙籍。
无言从远尚,还思君子识。波涛漱古岸,铿锵辨奇石。
灵响非外求,殊音自中积。人皆走烦浊,君能致虚寂。
何以祛扰扰,叩调清淅淅。既惧豪华损,誓从诗书益。
一举独往姿,再摇飞遁迹。山深有变异,意惬无惊惕。
采翠夺日月,照耀迷昼夕。松斋何用扫,萝院自然涤。
业峻谢烦芜,文高追古昔。暂遥朱门恋,终立青史绩。
物表易淹留,人间重离析。难随洞庭酌,且醉横塘席。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》