《乙酉岁舍弟扶侍归兴义庄居后独止舍待替人》拼音译文赏析

  • yǒu
    suì
    shè
    shì
    guī
    xìng
    zhuāng
    hòu
    zhǐ
    shè
    dài
    rén
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • shuí
    yán
    jiù
    zhǐ
    zhǔ
    rén
    chéng
    zhuàng
    qiáng
    yán
    xiāng
    zhōng
    mài
    mài
  • chū
    suǒ
    qiú
    suǒ
    suǒ
    yǐn
    shí
    jīng
    shàng
    shī
    kuān
    zhǎi
  • huí
    fēng
    juàn
    xián
    diàn
    xīn
    yuè
    shēng
    kōng
    shì
    yǒu
    bǎi
    shēn
    guān
    xìng
    zhái
  • zhàng
    chǐ
    shì
    shuaī
    cóng
    bái
    lán
    jiāo
    zǎo
    xiè
    jǐng
    xiāng
  • weí
    xīn
    zhōng
    jìng
    guāng

原文: 谁言旧居止,主人忽成客。僮仆强与言,相惧终脉脉。
出亦何所求,入亦何所索。饮食迷精粗,衣裳失宽窄。
回风卷闲簟,新月生空壁。士有百役身,官无一姓宅。
丈夫耻自饰,衰须从飒白。兰交早已谢,榆景徒相迫。
惟予心中镜,不语光历历。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》