《偷诗》拼音译文赏析

  • tōu
    shī
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • è
    饿
    quǎn
    chī
    chán
    xián
    jīn
    wén
    wén
    chèng
    lián
  • yīng
    ér
    shí
    xíng
    táo
    kǒu
    xuàn
    xuàn
    weí
    yǒu
    diǎn
    weì
    jiàn
    táo
    jǐng
    yán
  • shéng
    chuáng
    zuò
    wēng
    lǎn
    yǒu
    suǒ
    zhuàn
    zhōng
    dāng
    wén
    bié
    zhù
    xiāo
    yáo
    piān
  • cóng
    lái
    wén
    jìng
    jūn
    xián

原文: 饿犬齰枯骨,自吃馋饥涎。今文与古文,各各称可怜。
亦如婴儿食,饧桃口旋旋。唯有一点味,岂见逃景延。
绳床独坐翁,默览有所传。终当罢文字,别著逍遥篇。
从来文字净,君子不以贤。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》