《寒江吟》拼音译文赏析

  • hán
    jiāng
    yín
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • dōng
    zhì
    guāng
    bái
    shǐ
    zhī
    yīn
    níng
    hán
    jiāng
    làng
    dòng
    qiān
    píng
    bīng
  • feī
    niǎo
    jué
    gāo
    xíng
    rén
    jiē
    yàn
    xìng
    zhōu
    hào
    miǎo
    àn
  • yān
    zhōu
    fēng
    fān
    xiāng
    chéng
    kuàng
    xíng
    xìn
    rèn
    weí
    gōng
  • shè
    jiāng
    shè
    líng
    péng
    jié
    jiāo
    feī
    xián
    liáng
    shuí
    miǎn
    shēng
    zēng
  • dòng
    shuǐ
    yǒu
    zài
    làng
    shī
    feī
    yǒu
    zài
    téng
    yán
    zòng
    chǒu
    wàn
    xiǎng
    shàn
    yìng
  • jiàn
    liàng
    yuǎn
    jiāng
    shuǐ
    qiān
    wàn
    céng
    dāng
    chūn
    fēng
    chuī
    shè
    dào
    hóng

原文: 冬至日光白,始知阴气凝。寒江波浪冻,千里无平冰。
飞鸟绝高羽,行人皆晏兴。荻洲素浩渺,碕岸澌崚嶒。
烟舟忽自阻,风帆不相乘。何况异形体,信任为股肱。
涉江莫涉凌,得意须得朋。结交非贤良,谁免生爱憎。
冻水有再浪,失飞有载腾。一言纵丑词,万响无善应。
取鉴谅不远,江水千万层。何当春风吹,利涉吾道弘。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》