《江草歌送卢判官》拼音译文赏析

  • jiāng
    cǎo
    sòng
    pàn
    guān
  • [
    táng
    ]
    huáng
    rǎn
  • jiāng
    gāo
    chūn
    zǎo
    jiāng
    shàng
    fāng
    cǎo
    héng
  • zuò
    cóng
    xiù
    luó
    shēng
    beì
    yáo
    jīng
    cháng
    yǎn
    zhōng
    shēn
    yān
    zhōng
    qiǎn
  • miǎo
    miǎo
    zēng
    chóu
    chí
    chí
    kān
    qiān
    zhī
    xiāng
    zhī
    bīn
  • jūn
    sòng
    meǐ
    rén
    zhōu
    chǔ
    xiāng
    yuǎn
    chéng
    shù
  • xīn
    yuè
    néng
    fēn
    lòu
    shí
    yáng
    zhào
    jiàn
    lián
    tiān
    chù
    wèn
    jūn
    xíng
    mài
    jiāng
    zhī
  • yān
    yán
    沿
    huí
    fēng
    chí
    chù
    chù
    tīng
    zhōu
    yǒu
    fāng
    cǎo
    wáng
    sūn
    kěn
    niàn
    guī

原文: 江皋兮春早,江上兮芳草。杂蘼芜兮杜蘅,
作丛秀兮欲罗生。被遥隰兮经长衍,雨中深兮烟中浅。
目眇眇兮增愁,步迟迟兮堪搴。澧之浦兮湘之滨,
思夫君兮送美人。吴洲曲兮楚乡路,远孤城兮依独戍。
新月能分裛露时,夕阳照见连天处。问君行迈将何之,
淹泊沿洄风日迟。处处汀洲有芳草,王孙讵肯念归期。



皇甫冉简介: 皇甫冉,字茂政,约生于唐玄宗开元五年(公元717年),卒于唐代宗大历五年(公元770年)。他是润州丹阳(今江苏镇江市)人,先祖居于甘肃泾州。皇甫冉于天宝十五年中举进士,并曾任无锡尉。后来,他于大历初年入河南节度使王缙的幕府,最终官拜左拾遗、右补阙。 作为一位著名的诗人,皇甫冉的诗歌清新飘逸,尤其多表现出游荡漂泊的情感。