原文: 言别恨非一,弃置我宗英。向用五经笥,今为千里行。裹粮顾庭草,羸马诘朝鸣。斗酒对寒食,杂花宜晚晴。春衣采洲路,夜饮南阳城。客梦岘山晓,渔歌江水清。楚俗少相知,远游难称情。同人应馆谷,刺史在郊迎。只合侍丹扆,翻令辞上京。时方春欲暮,叹息向流莺。
李颀简介: 李颀(690-751),汉族,出生于东川(今四川三台)(有争议),唐代诗人。他少年时曾寓居河南登封,开元十三年进士,并做过新乡县尉的小官。他的诗以写边塞题材为主,风格豪放,慷慨悲凉,七言歌行尤具特色。