《扈从还洛呈侍从群官》拼音译文赏析

  • cóng
    hái
    luò
    chéng
    shì
    cóng
    qún
    guān
  • [
    táng
    ]
    qiáo
  • hǎi
    wáng
    jiā
    liǎng
    zhōu
    hàn
    shì
    guān
    fēng
    lái
    xìng
    jīn
    xuàn
  • leí
    fèn
    liù
    kaī
    tiān
    xíng
    wàn
    chéng
    chū
    xuán
    míng
    fèng
    shí
    jià
    bái
    cān
    róng
  • hòu
    duì
    jiā
    xiāo
    qián
    yán
    hǎn
    huī
    guāng
    shè
    dōng
    jǐng
    jìn
    lìng
    héng
    西
    zhì
  • zhàng
    diàn
    殿
    bié
    yáng
    qiū
    jīng
    mén
    lín
    jiǎ
    jiāng
    jiāo
    luò
    chéng
    shāo
    yuǎn
    cháng
    ān
  • máng
    yún
    wài
    lái
    xián
    qín
    zhōng
    shī
    mèng
    dōng
    shuāng
    xiàn
    xià
    shì
    yuè
    nóng
    gōng
  • tiān
    dào
    xiàng
    guī
    huáng
    qíng
    meǐ
    yīn
    xíng
    míng
    yuè
    wèn
    gāo
    nián
  • zhù
    niǎo
    kaī
    luó
    diào
    rén
    gēng
    zhāng
    dēng
    yuán
    cǎi
    ōu
    sòng
    qiú
    cái
    shù
  • hǎn
    xuán
    qìng
    pín
    shān
    guà
    piáo
    shī
    ēn
    jiā
    huán
    zhǎn
    gaī
    wén
    zhì
  • shèng
    xuān
    yóu
    qín
    shēn
    shēn
    hài
    xiàn
    shòu
    寿
    zūn
  • ruì
    bào
    yīn
    yūn
    hán
    guāng
    biàn
    xiāo
    .
    zōng
    zhī
    dàn
    shì
    cóng
    wáng
    liú
  • bìng
    jiāo
    lóng
    shū
    tóng
    zān
    fèng
    huáng
    táo
    zhēn
    chuī
    wàn
    sòng
    hàn
    guī
    míng
  • huān
    dào
    cháng
    suí
    tán
    xiào
    tāo
    chéng
    láng
    miào
    xuǎn
    miù
    chǐ
    齿
    kuí
    lóng
  • gòu
    shà
    chéng
    cán
    feī
    dòng
    lóng

原文: 四海帝王家,两都周汉室。观风昔来幸,御气今旋跸。
雷奋六合开,天行万乘出。玄冥奉时驾,白拒参戎律。
后队咽笳箫,前驱严罕毕。辉光射东井,禁令横西秩。
帐殿别阳秋,旌门临甲乙。将交洛城雨,稍远长安日。
邙巩云外来,咸秦雾中失。孟冬霜霰下,是月农功毕。
天道向归馀,皇情美阴骘。行存名岳礼,递问高年疾。
祝鸟既开罗,调人更张瑟。登原采讴诵,俯谷求才术。
邑罕悬磬贫,山无挂瓢逸。施恩浃寰宇,展义该文质。
德泽盛轩游,哀矜深禹恤。申歌地庐骇,献寿衢尊溢。
瑞色抱氤氲,寒光变萧飋.宗枝旦奭辅,侍从王刘匹。
并辑蛟龙书,同簪凤凰笔。陶甄荷吹万,颂汉归明一。
欢与道路长,顾随谈笑密。叨承廊庙选,谬齿夔龙弼。
喜构大厦成,惭非栋隆吉。



李峤简介: 李峤,字巨山,生于唐朝。他出生于赵州赞皇(今属河北)的一个文化世家。李峤是唐代著名的诗人之一,在律诗和歌行方面有一定的创新和影响。他与王勃、杨炯为同时代的文坛巨擘,而杜审言、崔融、苏味道则与他并称“文章四友”。 李峤早年就以诗文才华著称,曾任唐代宰相李林甫的幕僚。他一生创作了大量的诗歌,其中以七绝和律诗最为出色。李峤的诗歌风格清新自然,以描写山水、自然景致和乡土生活为主,同时也涉及了对人生、感情、思乡等方面的反思,在唐诗史上占据着重要的地位。 据了解,李峤去世的具体时间为713年,享年70岁。他的文学成就和影响被后世所高度评价,被尊称为"诗圣"。