《相和歌辞。杂怨三首》拼音译文赏析

  • xiāng
    yuàn
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • yāo
    táo
    huā
    qīng
    chén
    yóu
    hóng
    fěn
    xīn
    yāo
    táo
    huā
    báo
    yóu
    hóng
    fěn
  • shù
    yǒu
    bǎi
    nián
    huā
    rén
    dìng
    yán
    huā
    sòng
    rén
    lǎo
    jìn
    rén
    beī
    huā
    xián
  • pín
    jìng
    míng
    hán
    huā
    shào
    róng
    àn
    qióng
    yǒu
    zhī
    duǎn
    xiàn
    线
    cháng
    féng
  • làng
    shuǐ
    zhào
    kuáng
    cóng
    làng
    shuǐ
    duō
    sàn
    yǐng
    kuáng
    duō
    zōng
  • chí
    shēng
    báo
    kōng
    chéng
    bǎi
    hèn
    nóng
  • rén
    zhì
    beī
    zhì
    beī
    kōng
    shuaī
    rén
    jiǎn
    jiǎn
    weì
    guī
  • cháo
    weí
    shuāng
    huā
    weí
    sàn
    feī
    huā
    luò
    què
    rào
    shù
    yóu

原文: 夭桃花清晨,游女红粉新。夭桃花薄暮,游女红粉故。
树有百年花,人无一定颜。花送人老尽,人悲花自闲。
贫女镜不明,寒花日少容。暗蛩有虚织,短线无长缝。
浪水不可照,狂夫不可从。浪水多散影,狂夫多异踪。
持此一生薄,空成百恨浓。
忆人莫至悲,至悲空自衰。寄人莫翦衣,翦衣未必归。
朝为双蒂花,暮为四散飞。花落却绕树,游子不顾期。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》