《乐府杂曲。鼓吹曲辞。巫山高二首》拼音译文赏析

  • chuī
    shān
    gāo
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • shān
    shàng
    xiá
    chóng
    chóng
    yáng
    tái
    qiào
    shí
    èr
    fēng
    jīng
    wáng
    liè
    shí
    féng
  • gāo
    qiū
    mèng
    shén
    qīng
    hóng
    liú
    yān
    shī
    湿
    yàn
    姿
    xíng
    yún
    feī
    míng
    xīng
  • hún
    duàn
    wàng
    jiàn
    yuán
    sān
    shēng
    leì
    zhān
  • jiàn
    jìn
    shǔ
    wàn
    wén
    sān
    shēng
    yuán
    dàn
    feī
    xiāo
    xiāo
    zhōng
    yǒu
    tíng
    tíng
    hún
  • qiān
    zài
    chǔ
    xiāng
    hèn
    wén
    sòng
    yán
    zhì
    jīn
    qīng
    míng
    yún
    jié
    shēn
    guī
    mén

原文: 巴山上峡重复重,阳台碧峭十二峰。荆王猎时逢暮雨,
夜卧高丘梦神女。轻红流烟湿艳姿,行云飞去明星稀。
目极魂断望不见,猿啼三声泪沾衣。
见尽数万里,不闻三声猿。但飞萧萧雨,中有亭亭魂。
千载楚襄恨,遗文宋玉言。至今青冥里,云结深闺门。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》