《早登太行山中言志》拼音译文赏析

  • zǎo
    dēng
    tài
    xíng
    shān
    zhōng
    yán
    zhì
  • [
    táng
    ]
    lóng
  • qīng
    yáng
    níng
    jiā
    shàng
    tài
    xíng
    huǒ
    lóng
    míng
    niǎo
    dào
    tiě
    rào
    yáng
    cháng
  • bái
    mái
    yīn
    dān
    xiá
    zhù
    xiǎo
    guāng
    jiàn
    quán
    hán
    宿
    dòng
    shān
    dài
    shuāng
  • lǎo
    máo
    weí
    qiáo
    rén
    zuò
    shàng
    xuān
    fēng
    wèn
    dūn
    quàn
    gēng
    sāng
  • liáng
    cán
    xiān
    zhé
    huī
    yóu
    huáng
    yīn
    jīn
    zhǎn
    mào
    chuī
    táng

原文: 清跸度河阳,凝笳上太行。火龙明鸟道,铁骑绕羊肠。
白雾埋阴壑,丹霞助晓光。涧泉含宿冻,山木带馀霜。
野老茅为屋,樵人薜作裳。宣风问耆艾,敦俗劝耕桑。
凉德惭先哲,徽猷慕昔皇。不因今展义,何以冒垂堂。



李隆基简介: 李隆基是唐朝第二位皇帝,他在位期间,前期注重拨乱反正,任用贤相姚崇、宋璟等,励精图治,使唐朝进入了开元盛世,后期宠爱杨贵妃,怠慢朝政,宠信奸臣李林甫、杨国忠等,加上政策失误和重用安禄山等侫臣,导致了后来长达八年的安史之乱,为唐朝中衰埋下伏笔。756年李亨即位,尊其为太上皇。762年5月3日,李隆基病逝,享年78岁。