《南宫寓直》拼音译文赏析

  • nán
    gōng
    zhí
  • [
    táng
    ]
    zhèng
  • zhí
    shì
    feī
    qīng
    huàn
    yōu
    qiě
    róng
    zhì
    chéng
    huáng
    zhǐ
    chóng
    jiàn
    yuán
    qīng
  • xiǎo
    tíng
    sōng
    fēng
    jìn
    lòu
    shēng
    sēng
    xié
    xīn
    míng
    bàn
    sǎo
    luò
    huā
    yíng
  • suǒ
    yìn
    shī
    xīn
    dòng
    chuī
    lián
    shuì
    shēng
    fěn
    láng
    céng
    shì
    chù
    shí
    zhù
    xián
    míng
  • lái
    gōng
    chuāng
    yàn
    yuàn
    shù
    yīng
    cán
    yáng
    yìng
    gēng
    hǎo
    guī
    hèn
    yán
    chéng

原文: 寓直事非轻,宦孤忧且荣。制承黄纸重,词见紫垣清。
晓霁庭松色,风和禁漏声。僧携新茗伴,吏扫落花迎。
锁印诗心动,垂帘睡思生。粉廊曾试处,石柱昔贤名。
来误宫窗燕,啼疑苑树莺。残阳应更好,归促恨严城。



郑谷简介: 郑谷(约851~910),唐朝末期著名诗人,字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官至都官郎中,人称郑都官。以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。他的诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致,风格清新通俗,但流于浅率。与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存有《云台编》。