《奉和韦判官献侍郎叔除河东采访使》拼音译文赏析

  • fèng
    weí
    pàn
    guān
    xiàn
    shì
    láng
    shū
    chú
    dōng
    cǎi
    fǎng
    访
    shǐ
    使
  • [
    táng
    ]
    chǔ
    guāng
  • tiān
    qīng
    xiǎo
    zhǒ
    zǎi
    dào
    míng
    chǒu
    zhèng
    zài
    quán
    chén
    jiàn
    qiān
    wài
  • chǔ
    shān
    jiāng
    hàn
    biàn
    shuǐ
    lián
    qiào
    peì
    liǎng
    chí
    fāng
    zài
    zhuàn
    zhū
    hóu
    gài
  • tián
    dàn
    qīng
    chù
    yōu
    yóu
    miǎo
    qiān
    zài
    qián
    xiàng
    biàn
    tái
    héng
    qún
    xián
    jìn
    jiāo
    tài
  • lái
    gōng
    jùn
    yuè
    jīn
    dài
    shèng
    fāng
    rén
    fēng
    qīng
    fén
    kuài
  • fēng
    jìn
    gāo
    xiāng
    yáo
    chē
    zuì
    chāo
    chāo
    qīng
    yún
    wǎn
    wǎn
    zhú
    lín
    huì
  • jiàn
    shì
    gǎn
    zhī
    yán
    chéng
    sòng
    wén
    míng
    dài
    yàn
    què
    shà
    zhī
    bǎo
    zhēn
    huǐ

原文: 天卿小冢宰,道大名亦大。丑正在权臣,建旟千里外。
楚山俯江汉,汴水连谯沛。两持方伯珪,再转诸侯盖。
恬淡轻黜陟,优游邈千载。乾象变台衡,群贤尽交泰。
聿徕股肱郡,河岳即襟带。盛德滋冀方,仁风清汾浍。
四封尽高足,相府轺车最。超超青云器,婉婉竹林会。
贱士敢知言,成颂文明代。燕雀依大厦,期之保贞悔。



储光羲简介: 储光羲(约706—763),唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山,后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,储光羲被俘,迫受伪职。乱平后,他自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南,终年57岁。