《晚次东亭献郑州宋使君文》拼音译文赏析

  • wǎn
    dōng
    tíng
    xiàn
    zhèng
    zhōu
    sòng
    shǐ
    使
    jūn
    wén
  • [
    táng
    ]
    chǔ
    guāng
  • chū
    bīn
    shàng
    guó
    nǎi
    dào
    zōu
    rén
    xiāng
    céng
    diǎn
    céng
    shēng
    táng
  • huáng
    huī
    lüè
    liáo
    kuò
    sān
    qīng
    xiàn
    tái
    liǎng
    bài
    wén
    chāng
  • weí
    dào
    zhēn
    xìn
    chù
    míng
    yóu
    jiǎn
    è
    tiě
    zhù
    fēng
    weī
    jǐn
    zhóu
    hán
    guāng
    huī
  • wén
    chí
    jiǎn
    cháo
    kàn
    zòu
    guī
    dòng
    mén
    qīng
    peì
    xiǎng
    guǎng
    广
    feī
  • xiāng
    shǒu
    dān
    tuán
    kōng
    tài
    weī
    guān
    féng
    shèng
    zhǔ
    chū
    piāo
    huá
  • 宿
    kǎn
    kǎn
    wén
    hǎi
    neì
    sān
    cháo
    duān
    móu
    liù
  • shàn
    zài
    hóng
    yáng
    qīng
    yán
    guī
    zhòng
    shì
    láng
    kuà
    fāng
    shuò
    zhōng
    chéng
    miè
    zhōu
    chù
  • tiān
    juàn
    xún
    liáng
    weí
    xián
    jiàng
    chǒ
    zhāng
    fēn
    zhǐ
    liáo
    shè
    weí
    zhèng
    běn
    nóng
    sāng
  • sòng
    qiān
    xiāng
    suí
    chē
    weī
    zhú
    shān
    qīng
    fēng
    .
  • qiān
    liè
    guó
    lín
    xiāng
    qiān
    weí
    nǎi
    réng
    jiù
    zuò
    xiào
    feī
    gēng
    zhāng
  • jìng
    rǎo
    duān
    rén
    kāng
    báo
    yóu
    chū
    jīng
    yǐn
    lǐng
    dōng
    nán
    wàng
  • lín
    wǎn
    niǎo
    què
    zào
    tián
    qiū
    jià
    huáng
    chéng
    gāo
    tiān
    xiǎn
    guǎng
    广
    zhēng
    zhàn
    chǎng
  • dào
    sāng
    bīng
    shí
    lái
    kaī
    jǐng
    jiāng
    feī
    feī
    mén
    zhì
    yán
    guāng
  • niàn
    jīng
    suǒ
    jìn
    beī
    zhēn
    weǐ
    cháng
    míng
    qián
    zhào
    yào
    耀
    shū
    zhāo
    zhāng
  • suì
    xìng
    西
    jīn
    guī
    luò
    yáng
    tóng
    yān
    zhī
    zhèng
    dāng
    zhōu
    wáng

原文: 自初宾上国,乃到邹人乡。曾点与曾子,俱升阙里堂。
武皇恢大略,逸翮思寥廓。三居清宪台,两拜文昌阁。
为道既贞信,处名犹謇谔。铁柱励风威,锦轴含光辉。
夜闻持简立,朝看伏奏归。洞门清佩响,广路玉珂飞。
骧首入丹掖,抟空趋太微。丝纶逢圣主,出入飘华组。
愔愔宿帝梧,侃侃居文府。海内语三独,朝端谋六户。
善计在弘羊,清严归仲举。侍郎跨方朔,中丞蔑周处。
天眷择循良,惟贤降宠章。分符指聊摄,为政本农桑。
籍籍歌五袴,祁祁颂千箱。随车微雨洒,逐扇清风飏.
既以迁列国,复兹邻帝乡。褰帷乃仍旧,坐啸非更张。
居敬物无扰,履端人自康。薄游出京邑,引领东南望。
林晚鸟雀噪,田秋稼穑黄。成皋天地险,广武征战场。
道丧苦兵赋,时来开井疆。霏霏渠门色,晻晻制岩光。
徒念京索近,独悲溱洧长。大明潜照耀,淑慝自昭彰。
昔岁幸西土,今兹归洛阳。同焉知郑伯,当辅我周王。



储光羲简介: 储光羲(约706—763),唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山,后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,储光羲被俘,迫受伪职。乱平后,他自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南,终年57岁。