《田家杂兴八首》拼音译文赏析

  • tián
    jiā
    xìng
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    chǔ
    guāng
  • chūn
    zhì
    míng
    báo
    yán
    xiàng
    tián
    shù
    néng
    zuò
    mǐn
    miǎn
    lín
  • niàn
    shēng
    sūn
    fāng
    guǎng
    广
    tián
    xián
    shí
    xiāng
    xiào
    yuè
    hǎo
    shǔ
  • dēng
    xiào
    tái
    nán
    wàng
    dòng
    tíng
    zhǔ
    bǎi
    cǎo
    beì
    shuāng
    lòu
    qiū
    shān
    xiǎng
    zhēn
    chǔ
  • què
    xiàn
    nián
    shí
    zhōng
    qíng
    suǒ
  • zhòng
    rén
    chǐ
    pín
    jiàn
    xiāng
    shàng
    gāo
    qíng
    hào
    dàng
    suǒ
    zài
    tián
  • shān
    shí
    huì
    míng
    guī
    jiā
    zàn
    xián
    mǎn
    yuán
    zhí
    kuí
    huò
    rào
    shù
    sāng
  • qín
    què
    zhī
    xián
    xiáng
    suǒ
    yuàn
    zài
    yōu
    yóu
    zhōu
    xiàn
    xiāng
  • nán
    shān
    lǎo
    rán
    qīng
  • xiāo
    yáo
    qiān
    shàng
    yuǎn
    jìn
    xiāng
    shí
    luò
    zhào
    qiū
    shān
    qiān
    yán
    tóng
  • wǎng
    rào
    shēn
    mǎng
    yīng
    shǐ
    qīng
    liè
    fēng
    bēn
    shòu
    gǎn
  • zhù
    cāng
    hǎi
    shàng
    kào
    shì
    gōng
    chǔ
    guó
    yǒu
    rén
    xìng
    qíng
    běn
    zhēn
    zhí
  • xiān
    qín
    zhì
    zhōng
    suì
    jìng
    shí
  • tián
    jiā
    lǒng
    dāng
    zhòu
    yǎn
    guān
    lín
    yān
    huǒ
    ér
    tóng
    gòng
    yōu
    xián
  • gāo
    xuán
    kōng
    quǎn
    mǎn
    sāng
    jiān
    shí
    lái
    nóng
    shì
    cǎi
    yào
    yóu
    míng
    shān
  • dàn
    yán
    suǒ
    cǎi
    duō
    niàn
    xiǎn
    jiān
    rén
    shēng
    yóu
    wǎng
    pān
  • jūn
    kàn
    西
    wáng
    qiān
    zài
    meǐ
    róng
    yán
  • píng
    shēng
    yǎng
    qíng
    xìng
    yōu
    jiā
    xíng
    mài
    běn
    liú
    zhì
    nán
    yáng
    guō
  • qiū
    zhì
    shǔ
    miáo
    huáng
    rén
    huò
    zhì
    cháo
    weì
    fàn
    gān
    竿
    zhú
    niǎo
    què
  • jiàn
    liáng
    jiāng
    jūn
    chéng
    chē
    chū
    wǎn
    luò
    dào
    guāng
    huī
    mǎn
    luò
  • ān
    zhī
    xīn
    zhě
    xiào
    qīng
    báo
  • chǔ
    shān
    yǒu
    gāo
    shì
    liáng
    guó
    yǒu
    lǎo
    zhù
    shì
    xiāng
    lín
    xiàng
    tián
    tóng
    dào
  • qiǔ
    cháng
    gòng
    fàn
    ér
    sūn
    meǐ
    gēng
    bào
    wàng
    gēng
    nòu
    láo
    kuì
    fēng
    hǎo
  • huì
    míng
    kōng
    shāng
    qiū
    cǎo
    hán
    fēng
    lái
    shàng
    zǎo
  • tóng
    yīn
    mén
    wǎng
    tiáo
    tiáo
    liǎng
    cháo
    chū
    hái
    宿
  • jià
    zhòng
    niú
    yáng
    hái
    gàn
    lǎn
    gēng
    chú
    dēng
    gāo
    wàng
    chuān
  • kōng
    shān
    qín
    shòu
    luò
    duō
    qiáo
    bái
    shuí
    jiā
    ér
    lián
    piān
    xiāng
    chí
    zhú
  • zhòng
    sāng
    bǎi
    shù
    zhòng
    shǔ
    sān
    shí
    shí
    yǒu
    shí
    shí
    huì
    qīn
    yǒu
  • xià
    lái
    fàn
    qiū
    zhì
    huā
    jiǔ
    rén
    féng
    yíng
    zhì
    jiě
    zǒu
  • xián
    yuán
    tuán
    tuán
    yīn
    liǔ
    mǐng
    dǐng
    chéng
    guī
    liáng
    fēng
    chuī
    yǒu
  • qīng
    qiǎn
    wàng
    hàn
    áng
    kàn
    beǐ
    dǒu
    shǔ
    wèng
    yóu
    weì
    kaī
    míng
    cháo
    néng
    yǐn
    fǒu

原文: 春至鶬鹒鸣,薄言向田墅。不能自力作,黾勉娶邻女。
既念生子孙,方思广田圃。闲时相顾笑,喜悦好禾黍。
夜夜登啸台,南望洞庭渚。百草被霜露,秋山响砧杵。
却羡故年时,中情无所取。
众人耻贫贱,相与尚膏腴。我情既浩荡,所乐在畋渔。
山泽时晦暝,归家暂闲居。满园植葵藿,绕屋树桑榆。
禽雀知我闲,翔集依我庐。所愿在优游,州县莫相呼。
日与南山老,兀然倾一壶。
逍遥阡陌上,远近无相识。落日照秋山,千岩同一色。
网罟绕深莽,鹰鹯始轻翼。猎马既如风,奔兽莫敢息。
驻旗沧海上,犒士吴宫侧。楚国有夫人,性情本贞直。
鲜禽徒自致,终岁竟不食。
田家趋垄亩,当昼掩虚关。邻里无烟火,儿童共幽闲。
桔槔悬空圃,鸡犬满桑间。时来农事隙,采药游名山。
但言所采多,不念路险艰。人生如蜉蝣,一往不可攀。
君看西王母,千载美容颜。
平生养情性,不复计忧乐。去家行卖畚,留滞南阳郭。
秋至黍苗黄,无人可刈获。稚子朝未饭,把竿逐鸟雀。
忽见梁将军,乘车出宛洛。意气轶道路,光辉满墟落。
安知负薪者,咥咥笑轻薄。
楚山有高士,梁国有遗老。筑室既相邻,向田复同道。
糗糒常共饭,儿孙每更抱。忘此耕耨劳,愧彼风雨好。
蟪蛄鸣空泽,鶗鴂伤秋草。日夕寒风来,衣裳苦不早。
梧桐荫我门,薜荔网我屋。迢迢两夫妇,朝出暮还宿。
稼穑既自种,牛羊还自牧。日旰懒耕锄,登高望川陆。
空山足禽兽,墟落多乔木。白马谁家儿,联翩相驰逐。
种桑百馀树,种黍三十亩。衣食既有馀,时时会亲友。
夏来菰米饭,秋至菊花酒。孺人喜逢迎,稚子解趋走。
日暮闲园里,团团荫榆柳。酩酊乘夜归,凉风吹户牖。
清浅望河汉,低昂看北斗。数瓮犹未开,明朝能饮否。



储光羲简介: 储光羲(约706—763),唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山,后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,储光羲被俘,迫受伪职。乱平后,他自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南,终年57岁。