《终南幽居献苏侍郎三首时拜太祝未上》拼音译文赏析

  • zhōng
    nán
    yōu
    xiàn
    shì
    láng
    sān
    shǒu
    shí
    bài
    tài
    zhù
    weì
    shàng
  • [
    táng
    ]
    chǔ
    guāng
  • chūn
    tiān
    dēng
    lǐng
    wàng
    céng
    chéng
    cháo
    xuán
    qīng
    jǐng
    weī
    é
    gōng
    diàn
    殿
    míng
  • shèng
    jūn
    cháng
    lín
    cháo
    shì
    xuán
    héng
    dào
    jìn
    gèn
    guī
    lái
    shān
    yíng
  • líng
    jiē
    xiān
    shū
    shēn
    shì
    liàn
    jīn
    yīng
    chūn
    yán
    sōng
    bǎi
    xiù
    chén
    míng
  • huà
    yǒu
    yán
    rán
    beī
    chéng
  • zhōng
    suì
    shàng
    weī
    dào
    shǐ
    zhī
    jiāng
    shén
    kàng
    hái
    nán
    shān
    shuǐ
    xiāng
    qīn
  • shēn
    lín
    kaī
    dào
    qīng
    zhàng
    chéng
    lín
    píng
    míng
    cǎi
    weī
    xíng
    xīn
  • yún
    guī
    wàn
    àn
    xuě
    qiān
    chūn
    shǐ
    kàn
    xuán
    niǎo
    lái
    jiàn
    yáo
    huá
    xīn
  • yán
    qiān
    fāng
    zhě
    nǎi
    hòu
    shí
    rén
  • zhù
    qīng
    yán
    yún
    luó
    chuī
    yīn
    shì
    ruò
    rén
    qiáo
    chéng
    lín
  • shí
    yǒu
    qīng
    fēng
    zhì
    wén
    qiáo
    cǎi
    yīn
    fèng
    huáng
    míng
    nán
    gāng
    wàng
    wàng
    céng
    cén
  • yán
    shān
    yuǎn
    dào
    liú
    shēn
    kōng
    zhōng
    yóu
    qiú
    lóng
    shuǐ
    jiān
    yín
  • dāng
    jiàn
    qīng
    weí
    yuǎn
    xīn

原文: 暮春天气和,登岭望层城。朝日悬清景,巍峨宫殿明。
圣君常临朝,达士复悬衡。道近无艮足,归来卧山楹。
灵阶曝仙书,深室炼金英。春岩松柏秀,晨路鹍鸡鸣。
羽化既有言,无然悲不成。
中岁尚微道,始知将谷神。抗策还南山,水木自相亲。
深林开一道,青嶂成四邻。平明去采薇,日入行刈薪。
云归万壑暗,雪罢千崖春。始看玄鸟来,已见瑶华新。
寄言搴芳者,无乃后时人。
卜筑青岩里,云萝四垂阴。虚室若无人,乔木自成林。
时有清风至,侧闻樵采音。凤凰鸣南冈,望望隔层岑。
既言山路远,复道溪流深。偓佺空中游,虬龙水间吟。
何当见轻翼,为我达远心。



储光羲简介: 储光羲(约706—763),唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山,后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,储光羲被俘,迫受伪职。乱平后,他自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南,终年57岁。