《王母歌》拼音译文赏析

  • wáng
  • [
    táng
    ]
  • huáng
    zhaī
    jiè
    chéng
    huá
    diàn
    殿
    duān
    wáng
    jiàn
    jīng
    zhào
    yào
    耀
    lín
    chē
  • gài
    lín
    què
    shān
    shǒu
    zhǐ
    jiāo
    qiǎn
    shí
    cháng
    shēng
    lín
    xiàn
  • tóu
    shàng
    dài
    jiǔ
    xīng
    guàn
    zǒng
    lǐng
    tóng
    zuò
    nán
    miàn
    wén
    yào
    yán
    jīn
    gào
  • nǎi
    fén
    xiāng
    qǐng
    ruò
    néng
    liàn
    sān
    shī
    hòu
    dāng
    jiàn
    tiān
    huáng
    suǒ
  • weì
    shì
    dǒng
    shuāng
    chéng
    jiǔ
    lán
    zòu
    yún
    shēng
    hóng
    xiá
    bái
    yǎn
    dòng
  • lóng
    fèng
    fēn
    xiāng
    yíng
    zaī
    zhì
    jiāo
    shén
    yuè
    tàn
    chē
    zhé
  • dào
    zhōng
    yǎo
    jiāng
    shēn
    gōng
    táo
    huā
    chéng
    xuě
    weí
    kàn
    qīng
    zhī
    dēng
  • pán
    chī
    huǒ
    guāng
    jué

原文: 武皇斋戒承华殿,端拱须臾王母见。霓旌照耀麒麟车,
羽盖淋漓孔雀扇。手指交梨遣帝食,可以长生临宇县。
头上复戴九星冠,总领玉童坐南面。欲闻要言今告汝,
帝乃焚香请此语。若能炼魄去三尸,后当见我天皇所。
顾谓侍女董双成,酒阑可奏云和笙。红霞白日俨不动,
七龙五凤纷相迎,惜哉志骄神不悦,叹息马蹄与车辙。
复道歌钟杳将暮,深宫桃李花成雪。为看青玉五枝灯,
蟠螭吐火光欲绝。



李颀简介: 李颀(690-751),汉族,出生于东川(今四川三台)(有争议),唐代诗人。他少年时曾寓居河南登封,开元十三年进士,并做过新乡县尉的小官。他的诗以写边塞题材为主,风格豪放,慷慨悲凉,七言歌行尤具特色。