《送裴腾》拼音译文赏析

  • sòng
    peí
    téng
  • [
    táng
    ]
  • yǎng
    weí
    zhòng
    sēn
    rán
    zhàng
    fàng
    qíng
    bái
    yún
    wài
    shuǎng
    lián
    qiú
  • héng
    jìng
    zhī
    gōng
    xīn
    shuí
    weì
    hái
    lìng
    dān
    suì
    cháng
  • sāng
    cán
    máng
    shí
    lián
    jūn
    jiǔ
    chí
    chóu
    xīn
    qíng
    juàn
    mèng
    xià
    jiāng
    chú
  • lìng
    weí
    xiàn
    yǐn
    gāo
    chéng
    fén
    shuǐ
    xiāng
    jiāng
    簿
    lǐng
    xián
    wàng
    héng
    fēng
  • xiāng
    lòu
    tuán
    bǎi
    cǎo
    fēn
    wàn
    zhū
    guī
    lái
    shòu
    jià
    shǐ
    使
    yuán

原文: 养德为众许,森然此丈夫。放情白云外,爽气连虬须。
衡镜合知子,公心谁谓无。还令不得意,单马遂长驱。
桑野蚕忙时,怜君久踟踌。新晴荷卷叶,孟夏雉将雏。
令弟为县尹,高城汾水隅。相将簿领闲,倚望恒峰孤。
香露团百草,紫梨分万株。归来授衣假,莫使故园芜。



李颀简介: 李颀(690-751),汉族,出生于东川(今四川三台)(有争议),唐代诗人。他少年时曾寓居河南登封,开元十三年进士,并做过新乡县尉的小官。他的诗以写边塞题材为主,风格豪放,慷慨悲凉,七言歌行尤具特色。