《赠张旭》拼音译文赏析

  • zèng
    zhāng
  • [
    táng
    ]
  • zhāng
    gōng
    xìng
    shì
    jiǔ
    huō
    suǒ
    yíng
    hào
    shǒu
    qióng
    cǎo
    shí
    chèng
    tài
    jīng
  • lòu
    dǐng
    chuáng
    cháng
    jiào
    sān
    shēng
    xìng
    lái
    huī
    liú
    xīng
  • xià
    shè
    fēng
    xiāo
    tiáo
    hán
    cǎo
    mǎn
    tíng
    wèn
    jiā
    suǒ
    yǒu
    shēng
    shì
    píng
  • zuǒ
    shǒu
    chí
    xiè
    áo
    yòu
    shǒu
    zhí
    dān
    jīng
    dèng
    shì
    xiāo
    hàn
    zhī
    zuì
    xǐng
  • zhū
    bīn
    qiě
    fāng
    zuò
    lín
    dōng
    chéng
    guǒ
    jiāng
    bái
    ōu
    zhù
    xiāng
    jīng
  • weī
    xīn
    xiè
    fàng
    shén
    shí
    rén
    shí
    zhě
    shì
    ān
    shēng

原文: 张公性嗜酒,豁达无所营。皓首穷草隶,时称太湖精。
露顶据胡床,长叫三五声。兴来洒素壁,挥笔如流星。
下舍风萧条,寒草满户庭。问家何所有,生事如浮萍。
左手持蟹螯,右手执丹经。瞪目视霄汉,不知醉与醒。
诸宾且方坐,旭日临东城。荷叶裹江鱼,白瓯贮香粳。
微禄心不屑,放神于八纮。时人不识者,即是安期生。



李颀简介: 李颀(690-751),汉族,出生于东川(今四川三台)(有争议),唐代诗人。他少年时曾寓居河南登封,开元十三年进士,并做过新乡县尉的小官。他的诗以写边塞题材为主,风格豪放,慷慨悲凉,七言歌行尤具特色。