《东都酺宴四首》拼音译文赏析

  • dōng
    yàn
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    shuō
  • chóng
    huá
    shēng
    bǎo
    xuān
    miǎo
    xián
    zhèng
    chéng
    tiān
    xiào
    fǎn
    shàng
    huáng
    chū
  • wàng
    weì
    yīn
    guān
    huān
    xīn
    .
    lián
    liàn
    liàn
    zhǔ
    ēn
  • zhū
    chéng
    chén
    miè
    cuì
    jǐng
    qíng
    kaī
    zhèn
    zhèn
    líng
    tuó
    xiáng
    xiáng
    fèng
    lái
  • diāo
    pán
    zhuāng
    cǎo
    shù
    chéng
    jié
    lóu
    tái
    gòng
    guāng
    huá
    hān
    pěng
    beī
  • xiǎo
    yuè
    diào
    jīn
    cháo
    tūn
    duì
    pán
    zhēng
    chí
    qún
    niǎo
    sàn
    dǒu
    bǎi
    huā
    tuán
  • shèng
    rén
    zhī
    xìng
    chéng
    ēn
    huān
    luò
    qiáo
    jiāng
    zhú
    zuì
    guī
    ān
  • kǎi
    yàn
    weí
    jīn
    huān
    shū
    weì
    qióng
    yún
    niǎo
    niǎo
    xiàng
    cóng
    cóng
  • shǐ
    guǎn
    cuī
    hān
    xìng
    liú
    guān
    dài
    zhōng
    cháng
    ān
    ruò
    weí
    yìng
    wàn
    fāng
    tóng

原文: 重华升宝历,轩帝眇闲居。政成天子孝,俗返上皇初。
忘味因观乐,欢心寄合酺.自怜疲马意,恋恋主恩馀。
朱城尘曀灭,翠幕景情开。震震灵鼍起,翔翔舞凤来。
雕盘装草树,绮乘结楼台。共喜光华日,酣歌捧玉杯。
晓月调金阙,朝暾对玉盘。争驰群鸟散,斗伎百花团。
遇圣人知幸,承恩物自欢。洛桥将举烛,醉舞拂归鞍。
恺宴惟今席,馀欢殊未穷。入云歌袅袅,向日伎丛丛。
驶管催酣兴,留关待曲终。长安若为乐,应与万方同。



张说简介: 张说(667年~730年),字道济,一字说之,是唐代文学家、诗人、政治家。他原籍范阳(今河北涿县),世居河东(今山西永济),后徙家洛阳。他是唐代文学家、诗人、政治家,是著名的“七子”之一,也是“八大家”之一,以诗文著称。他的诗文多以赞美山水、描写自然风光为主,抒发自己的情感,具有浓郁的山水情趣。他的诗文极具韵味,被誉为“唐诗四杰”之一,与李白、杜甫、白居易并称为“唐诗三大家”。