《游洞庭湖湘》拼音译文赏析

  • yóu
    dòng
    tíng
    xiāng
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    shuō
  • miǎn
    miǎo
    dòng
    tíng
    xiù
    cōng
    méng
    shuǐ
    wǎn
    zài
    tài
    zhōng
    wàng
  • pōu
    zhú
    shǒu
    qióng
    zhǔ
    kaī
    mén
    duì
    chéng
    chí
    zhí
    lóng
    yīng
    shòu
    weí
    huī
    .
  • wǎng
    jīng
    shí
    shǐ
    yuàn
    feī
    zhào
    yuè
    míng
    weí
    zhōu
    pān
  • yǎo
    tiǎo
    yún
    sōng
    yán
    tán
    yǒu
    guò
    rén
    shí
  • shí
    xiāng
    liū
    chuī
    líng
    cǎo
    zhí
    wán
    yōu
    qīng
    tǎo
    wàng
    xūn
  • hán
    shā
    shuǐ
    píng
    shuāng
    shù
    lóng
    yān
    zhí
    kōng
    gōng
    wén
    dào
    kuī
    nán
  • chù
    xué
    jīn
    dān
    rén
    shēng
    shuí
    zhuàn
    jiǔ
    guāng
    yào
    bài
    sān
    xiān
    zhí
  • xiǎng
    xiàng
    qīng
    tán
    cháng
    miǎo
    shàng
    ruò
    yǒu
    lái
    gòu
    yún
    fēng

原文: 缅邈洞庭岫,葱蒙水雾色。宛在太湖中,可望不可即。
剖竹守穷渚,开门对奇域。城池自絷笼,缨绶为徽纆.
靡日不思往,经时始愿克。飞棹越溟波,维舟恣攀陟。
窈窕入云步,崎岖倚松息。岩坛有鹤过,壁字无人识。
滴石香乳溜,垂崖灵草植。玩幽轻雾阻,讨异忘曛逼。
寒沙际水平,霜树笼烟直。空宫闻莫睹,地道窥难测。
此处学金丹,何人生羽翼。谁传九光要,几拜三仙职。
紫气徒想像,清潭长眇默。霓裳若有来,觏我云峰侧。



张说简介: 张说(667年~730年),字道济,一字说之,是唐代文学家、诗人、政治家。他原籍范阳(今河北涿县),世居河东(今山西永济),后徙家洛阳。他是唐代文学家、诗人、政治家,是著名的“七子”之一,也是“八大家”之一,以诗文著称。他的诗文多以赞美山水、描写自然风光为主,抒发自己的情感,具有浓郁的山水情趣。他的诗文极具韵味,被誉为“唐诗四杰”之一,与李白、杜甫、白居易并称为“唐诗三大家”。