《唐享太庙乐章。凯安三首》拼音译文赏析

  • táng
    xiǎng
    tài
    miào
    zhāng
    kǎi
    ān
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    shuō
  • yáo
    jué
    weí
    shàng
    gōng
    shì
    píng
    mén
    róng
    gōng
    yīn
    běn
  • zhí
    zhōng
    shèng
    huáng
    yǒng
    tiān
    yōu
    tōng
  • sān
    xiàn
    biàn
    jiǔ
    chéng
    jiàng
    xún
    xuān
    yǎng
    huáng
    qíng
    rén
  • yīn
    xiào
    míng
    bǎi
    nián
    shén
    weì
    hǎi
    fēng
    xíng
  • zǒng
    zǒng
    gān
    tián
    tián
    zhōng
    fèn
    yáng
    zēng
    zuò
    zuò
    weí
    róng
  • ruò
    niǎo
    zhàn
    lóng
    wàn
    fāng
    guān
    yōng
    yōng

原文: 瑟彼瑶爵,亚维上公。室如屏气,门不容躬。礼殷其本,
乐执其中。圣皇永慕,天地幽通。
礼匝三献,乐遍九成。降循轩陛,仰欷皇情。福与仁合,
德因孝明。百年神畏,四海风行。
总总干戚,填填鼓钟。奋扬增气,坐作为容。
离若鸷鸟,合如战龙。万方观德,肃肃邕邕。



张说简介: 张说(667年~730年),字道济,一字说之,是唐代文学家、诗人、政治家。他原籍范阳(今河北涿县),世居河东(今山西永济),后徙家洛阳。他是唐代文学家、诗人、政治家,是著名的“七子”之一,也是“八大家”之一,以诗文著称。他的诗文多以赞美山水、描写自然风光为主,抒发自己的情感,具有浓郁的山水情趣。他的诗文极具韵味,被誉为“唐诗四杰”之一,与李白、杜甫、白居易并称为“唐诗三大家”。