《南还以诗代书赠京师旧僚》拼音译文赏析

  • nán
    hái
    shī
    dài
    shū
    zèng
    jīng
    shī
    jiù
    liáo
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    jiǔ
    líng
  • báo
    huàn
    chén
    hūn
    zūn
    zūn
    qióng
    chóu
    nián
    mào
    gǎi
    ěr
    weí
  • chǎn
    duō
    róng
    beī
    weī
    shēng
    shàng
    yǒu
    yuǎn
  • rǎo
    liáng
    shān
    qíng
    yáo
    yuè
    niǎo
    zhī
    yuán
    cóng
    hǎi
    shàng
    liáng
    yǒu
    miǎo
    tiān
  • yún
    tàn
    bié
    chuān
    yuán
    láo
    zài
    chí
    shàng
    cán
    zhōng
    shū
    zhī
  • guó
    chéng
    liáo
    luò
    jīng
    xiǎn
    .
    suì
    féng
    shuāng
    xuě
    lín
    shǔ
    huì
    lán
    weǐ
  • zèng
    yōu
    fāng
    xiē
    xíng
    beī
    jiù
    shǎng
    cóng
    guān
    zuò
    xiàn
    liǎng
    jiàn
    yuè
    chéng
    guī
  • rǎn
    rǎn
    qióng
    nián
    xíng
    xíng
    jìn
    zhēng
    ān
    shuì
    beǐ
    zhǔ
    guī
    fān
    zhǐ
    nán
    chuī
  • shù
    wǎn
    yóu
    cōng
    jiāng
    hán
    shàng
    miǎo
    fēng
    cóng
    chǔ
    bié
    shān
    shuǐ
    xiāng
  • shí
    lài
    xiāng
    bēn
    chù
    yān
    lín
    gēng
    kuī
    céng
    jiā
    dòng
    qīng
    fàn
    chéng
  • sōng
    xiǎo
    xíng
    jiē
    bàng
    qín
    dòng
    zhé
    suí
    zaī
    biān
    rén
    kuī
  • chóu
    peí
    cháo
    yáng
    zhèn
    lái
    yīn
    suī
    jiē
    jǐng
    meǐ
    weī
  • cháo
    míng
    chén
    shì
    bīn
    lái
    huà
    jiǔ
    zhī
    yāo
    huān
    zhú
    fāng
    cǎo
    jié
    xìng
    xuǎn
    huá
    chí
  • fēng
    chéng
    tàn
    shí
    lián
    yòng
    zhě
    shuí
    niàn
    yǒu
    qíng
  • wàng
    meǐ
    yīn
    róng
    kuò
    huái
    怀
    xián
    mèng
    xiǎng
    yīn
    shēng
    xiāo
    hàn
    chí
    zhuō
    shǒu
    dōng
    beī

原文: 薄宦晨昏阙,尊尊义取斯。穷愁年貌改,寂历尔胡为。
不谄词多忤,无容礼益卑。微生尚何有,远迹固其宜。
思扰梁山曲,情遥越鸟枝。故园从海上,良友邈天涯。
云雨叹一别,川原劳载驰。上惭伯乐顾,中负叔牙知。
去国诚寥落,经途弊险巇.岁逢霜雪苦,林属蕙兰萎。
欲赠幽芳歇,行悲旧赏移。一从关作限,两见月成规。
苒苒穷年籥,行行尽路岐。征鞍税北渚,归帆指南垂。
树晚犹葱蒨,江寒尚渺瀰。土风从楚别,山水入湘奇。
石濑相奔触,烟林更蔽亏。层崖夹洞浦,轻舸泛澄漪。
松筱行皆傍,禽鱼动辄随。惜哉边地隔,不与故人窥。
畴昔陪鹓鹭,朝阳振羽仪。来音虽寂寞,接景每逶迤。
朝罢冥尘事,宾来话酒卮。邀欢逐芳草,结兴选华池。
及此风成叹,何时雾可披。自怜无用者,谁念有情离。
望美音容阔,怀贤梦想疲。因声达霄汉,持拙守东陂。



张九龄简介: 张九龄(678-740),字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士,官至唐开元尚书丞相,中书侍郎同中书门下平章事,后罢相,为荆州长史。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相,忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的诗风清淡,有《曲江集》,以及五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大,誉为“岭南第一人”。