《饯王尚书出边》拼音译文赏析

  • jiàn
    wáng
    shàng
    shū
    chū
    biān
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    jiǔ
    líng
  • hàn
    xiāng
    tuī
    rén
    jié
    yīn
    zōng
    guǐ
    fāng
    hái
    wén
    chū
    jiāng
    chóng
    zuò
    jiàn
    róng
    liáng
  • shàng
    yìng
    weí
    zhōng
    quán
    qiě
    yòng
    guāng
    lìng
    shēn
    bīng
    beì
    weī
    hún
    wáng
  • shù
    gōng
    sūn
    chéng
    dào
    cháng
    xià
    yún
    dēng
    lǒng
    shǒu
    qiū
    lòu
    xuàn
    liáo
    yáng
  • shū
    chén
    juàn
    wén
    jiàn
    zhāng
    gǎn
    ēn
    shēn
    jié
    dǎn
    yóu
    cháng
  • zhàng
    qīng
    cháo
    liè
    jūn
    huī
    zhù
    dào
    bàng
    shī
    rén
    suǒ
    yǒng
    shàng
    yīng
    yáng

原文: 汉相推人杰,殷宗伐鬼方。还闻出将重,坐见即戎良。
上策应为豫,中权且用光。令申兵气倍,威憺虏魂亡。
树比公孙大,城如道济长。夏云登陇首,秋露泫辽阳。
武德舒宸眷,文思饯乐章。感恩身既许,激节胆犹尝。
祖帐倾朝列,军麾驻道傍。诗人何所咏,尚父欲鹰扬。



张九龄简介: 张九龄(678-740),字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士,官至唐开元尚书丞相,中书侍郎同中书门下平章事,后罢相,为荆州长史。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相,忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的诗风清淡,有《曲江集》,以及五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大,誉为“岭南第一人”。